Chỉ thấy cái cây to ban nãy còn nghênh ngang kiêu ngạo giờ chặt đứt ngang , chỉ còn trơ một gốc cây trụi lủi.
Bãi cỏ bên cạnh thì như cày xới qua một lượt, cỏ cây nhổ tận gốc, chất thành một “núi cỏ” cao ngất.
“Đi thôi, chúng lên lầu! Cứ để chúng nó phơi nắng, lát nữa thể dùng củi!” Tần Nghị phủi bộ quân phục phẳng phiu của bước về phía thang máy.
Qua Vi giơ ngón tay cái với Vẹt Lông Xanh đang bay về phía , thấy thang máy mở cửa, cô vội vàng chạy tới.
Bên ngoài tòa nhà, đám hoa cỏ cây cối tả tơi trong gió. Tụi nó củi hu hu hu, ai tới cứu tụi nó với!
Khi họ thang máy lên tầng cao nhất, đội một và đội hai vẫn trở về.
Qua Vi tùy ý tìm một chỗ tầng thượng chờ, cô mở quang não lên xem giờ, mới đúng mười một giờ.
“Mỹ nhân ơi, gì ăn ? Trẫm đói .” Vẹt Lông Xanh bay tới, đậu lên cánh tay cô.
Nó cũng nhớ bao lâu ăn một bữa no nê. Ngày thường màn trời chiếu đất, bất kỳ con sâu nào ngang qua cũng đủ để nó mừng rỡ cả buổi.
Qua Vi dùng ý niệm lấy một gói nhỏ đậu Hà Lan rang mà Lâm trong gian, đổ một nửa.
Vẹt Lông Xanh liền bắt đầu mổ lia lịa như gà con mổ thóc, ăn một cách ngon lành.
Lúc , thang máy tầng thượng mở , gần hai mươi lượt bước ngoài. Qua Vi ngẩng đầu lên, thoáng cái nhận bóng dáng của Tiểu Tề, thì là đội hai về .
Ai nấy vai đều vác đầy đồ đạc, quần áo ướt đẫm mồ hôi, rõ ràng là đồ vật hề nhẹ.
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Tiểu Tề đặt đồ lên xe vận chuyển chạy tới bên cạnh Qua Vi. Anh con chim đang ăn say sưa, cảm thán một câu: “Ủa, con chim ở ? Chậc, thời buổi đúng là bằng chim mà!”
Qua Vi lườm một cái, lấy một túi ruốc thịt heo từ trong gian: “Nè, cầm chia cho !”
Tiểu Tề khắp Qua Vi, thấy cô mang theo túi đựng đồ nào. Ôi trời, ngờ lâu như mới phát hiện , hóa Qua Vi còn dị năng gian!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-ta-deu-tham-tang-bat-lo/chuong-58.html.]
giờ cũng chẳng quan tâm đến chuyện đó nữa, vội cầm túi ruốc chia cho em. Mọi từ sáng sớm gì bỏ bụng, bụng đói meo, một túi ruốc trong nháy mắt hết sạch.
Tiểu Tề mon men tới, Qua Vi bực bội : “Hết .”
Tiểu Tề tủm tỉm, lè lưỡi trêu cô: “Không , đến hỏi cô xem buổi sáng cảm giác thế nào thôi.”
Qua Vi liếc xéo : “Hừ, cho !”
Tiểu Tề cũng chẳng để tâm, cô nhóc đang khó chịu, xem buổi sáng chắc chắn trải qua chuyện gì “thú vị” lắm đây.
Khoảng nửa giờ , đội một mới đủng đỉnh trở về, ai nấy đều trông vô cùng nhếch nhác.
Qua Vi thấy thì trong lòng thắt , vội vàng chạy đến bên ba Qua bước từ thang máy."
“Tiểu Vi, con đừng lo, ba !” Ba Qua đặt chiếc túi lớn lưng xuống, quệt vội mồ hôi trán.
“Vậy... thế ạ?” Qua Vi thắc mắc hỏi.
“Haizz, đừng nhắc nữa! Nhà kho tầng hầm của trung tâm thương mại Vạn Đạt là sâu bọ. May mà con Lưỡi Nhỏ của Qua lợi hại, nếu thì...” Một lính bên cạnh nhanh miệng kể đầu đuôi câu chuyện.
Hóa khi đến trung tâm thương mại Vạn Đạt, họ quyết định xuống nhà kho hầm kiểm tra . Ai ngờ mở cửa kho , bên trong nào là gián, nào là rết, nào là mối, còn cả những loại côn trùng kỳ dị gọi tên, bò lúc nhúc khắp sàn, đến chỗ đặt chân cũng .
Lũ côn trùng thấy ánh sáng, con thì vội chui góc tối, nhưng phần lớn ào ạt bò ngoài, khiến cả đội một phen khiếp vía.
“Thế chúng c.ắ.n ?” Qua Vi lo lắng hỏi, mắt đảo liên tục khắp ba .
“Nhìn kìa, con gái đúng là chiếc áo bông nhỏ của ba mà, Qua phúc thật đấy!” Một cảm thán, như thằng nhóc nhà chỉ chọc cho ông tức điên!
“Còn !” Những con gái khác cũng gật gù đồng tình, còn ai thì chỉ mà ao ước.
Khụ, thấy chủ đề sắp lái , Tiểu Tề vội chen , “Sau đó thì ạ? Mọi thoát thế nào?”