Hạt giống màu tím vẫn y như lúc đầu, giống hệt một cái thùng đáy, tham lam nuốt chửng năng lượng của cô ngừng.
Mọi chuyện đều vô cùng thuận lợi, vài phút , cô thấy tiếng “rắc” giòn tan tuyệt diệu . Cô vội nín thở, tự nhủ trong lòng, bình tĩnh nào! Phải thật bình tĩnh!
Cô cúi đầu lòng bàn tay , trông thấy vết nứt vỏ hạt giống mầm non bên trong đẩy ngày một lớn, cho đến khi tách đôi. Một mầm non xanh biếc ló đầu , non nớt và mơn mởn, chỉ phần chóp đỉnh là nhuốm một chút màu tím, trông đáng yêu vô cùng.
Qua Vi đang định cẩn thận thúc đẩy nó tiếp tục sinh trưởng, nhưng cô hổ nhận thể tìm thêm bất kỳ đốm sáng xanh lục nào nữa!
là cái hố trời đánh! Không dị năng chống đỡ, chắc chắn thất bại !
Quả nhiên, mầm non vốn đang sinh trưởng đầy hứa hẹn mới ló đầu khỏi vỏ, còn kịp ngắm thế giới thì sự sống lụi tàn như thế.
Qua Vi thở dài, cô hiểu nóng vội. Dị năng trong cơ thể cô hiện tại, e rằng chỉ đủ để giúp hạt giống nảy mầm và lớn thành một cây non mà thôi!
Nếu đám trong diễn đàn “Gia tộc Mộc hệ” mà Qua Vi thể kích hoạt hai hạt giống cùng một lúc, chắc họ sẽ gào thét mạng: “Chủ thớt oách xà lách!”
Đêm đó, Qua Vi giường, bên trái là cây trinh nữ và cây cỏ lưỡi đầu bên cửa sổ, bên là chậu trầu bà nóc tủ. Tai cô văng vẳng giọng thời sự trầm ấm và thanh lịch của nam phát thanh viên, chẳng từ lúc nào chìm giấc ngủ.
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Một đêm mộng, đến năm giờ sáng Qua Vi tự động tỉnh giấc. Vừa thấy thời gian quang não, cô liền bật dậy như một con cá chép, vội vàng rời giường rửa mặt, ăn sáng.
Sau khi khởi động xong ở nhà, cô thang máy xuống lầu, bắt đầu chạy bộ buổi sáng theo tuyến đường vạch sẵn từ lâu.
Lâm Vân đang định gì đó với con gái, chỉ trong một cái chớp mắt, cô con gái như một cơn gió lướt qua cửa mất .
Qua Võ mở cửa phòng, thấy vợ đang chằm chằm cổng chính thì lấy lạ: “Sáng sớm em mở cửa cho thoáng khí ?”
“Không , là Tiểu Vi ngoài quên đóng cửa đó.” Bà tới đóng cửa , “Con bé , vội vội vàng vàng chẳng để gì!”
Qua Võ thầm nghĩ: Cứ tưởng hôm nay dậy đủ sớm, ngờ vẫn con gái cho hít khói!
Lúc trời vẫn còn sớm, bầu trời thỉnh thoảng chỉ một hai chiếc xe bay lướt qua, đường cũng hiếm thấy bóng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-ta-deu-tham-tang-bat-lo/chuong-48.html.]
Qua Vi ngắm cảnh chạy chậm, “thanh cự kiếm” phía ngày càng gần hơn.
Khi chạy đến tòa nhà quân bộ, cô mở quang não lên xem, đúng 5 giờ 25 phút!
Tính , cô chạy bộ tới đây chỉ mất hơn hai mươi phút! Qua Vi hài lòng mỉm .
Lúc cô đến phòng huấn luyện ở tầng 11, tròn 5 giờ 30. Khi cô bước , bên trong hai đang đợi sẵn.
“Anh Tề, cũng ở đây?” Qua Vi thấy Tiểu Tề, tò mò hỏi.
“Anh đến tìm đoàn trưởng chút việc!” Tiểu Tề ngáp một cái. Anh sẽ cho cô là vì yên tâm nên mới sáng sớm tinh mơ chạy tới “cái đuôi nhỏ” !
Ánh mắt Qua Vi khẽ lóe lên, dường như nghĩ tới điều gì đó, khóe miệng bất giác cong lên. Cái đồ ngoài lạnh trong nóng !
“Được , xét thấy em tiến bộ lớn, bắt đầu từ hôm nay, nhiệm vụ huấn luyện của em sẽ điều chỉnh thành: mang tạ 20kg chạy hai mươi vòng, hít đất và nhảy cóc mỗi loại 40 hiệp.” Tần Nghị hài lòng Qua Vi, .
Tiểu Tề xong mà khóe miệng giật giật, thầm nghĩ: Đoàn trưởng đúng là một kẻ tàn nhẫn! Chẳng thương hoa tiếc ngọc chút nào, bảo trai cool ngầu, năng lực thì bá đạo kinh thiên động địa như thế mà vẫn là một cục nam châm cùng dấu với phụ nữ!
Qua Vi bình tĩnh gật đầu, đến bên bao cát, đeo bao cát 20kg lên lưng bắt đầu chạy.
Tần Nghị liếc bóng dáng mảnh mai đang chạy vững vàng đường băng, gật đầu với Tiểu Tề: “Đi thôi!”
Hai ngày nay, họ đều thể nhận Qua Vi tuyệt đối là một cô gái chủ kiến và cực kỳ kỷ luật. Nhiệm vụ huấn luyện , cô chắc chắn sẽ thành vượt mức.
Những ngày tiếp theo, Qua Vi ngày nào cũng chạy bộ đến tòa nhà quân bộ để rèn luyện thể lực từ tờ mờ sáng, còn buổi chiều thì tự mày mò để ngừng nâng cao dị năng. Nếu gì hiểu, cô sẽ đến diễn đàn “Gia tộc Mộc hệ” để xin chỉ giáo.
Thời gian trôi qua từng ngày, thực lực của cô đang ngày một mạnh lên với tốc độ thể thấy bằng mắt thường!
Một tháng , tại tầng ba của tòa nhà quân bộ, khi thành nhiệm vụ rèn luyện thể lực, Qua Vi một đến sảnh kiểm tra dành cho nhân viên nội bộ.