Cả Nhà Ta Đều Thâm Tàng Bất Lộ - Chương 473

Cập nhật lúc: 2025-10-03 12:50:55
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bước chân Qua Vi cũng trở nên nhẹ nhàng hơn. Khi cô đến cổng, viện phúc lợi cũng đại tu, sân viện trông rộng rãi hơn hẳn. Người gác cổng vẫn là chú Lưu ngày nào, nhưng mười năm trôi qua hằn lên gương mặt chú những nếp nhăn tuổi tác. Chú Qua Vi một hồi lâu, đột nhiên vỗ đùi đ.á.n.h đét một cái: “Á , nhớ ! Cháu là cháu gái của ông cụ Qua ?”

“Vâng! Chú Lưu, trí nhớ của chú thật đấy ạ!” Qua Vi , giơ ngón tay cái lên tán thưởng. Cô ngờ chú vẫn còn nhận .

“Con bé giỏi giang quá ! Chú đồn suốt, cháu gái ông cụ Qua giờ tiền đồ lắm. Ngày nào ông cụ cũng tự hào khoe khắp nơi đấy!” Chú Lưu sang sảng . “Hôm nay đến thăm ông cụ ? Mau , mau !”

Qua Vi mỉm gật đầu bước qua cổng lớn. Hôm nay nắng , trong sân ít các cụ già đang dạo, bọn trẻ con thì chạy nhảy, nô đùa ríu rít. Qua Vi ngắm khung cảnh yên bình, đột nhiên, ánh mắt cô dừng bóng lưng một ông lão đang chắp tay lưng, thong thả tản bộ. Mái đầu ông bạc trắng như cước, tấm lưng cũng còng xuống, nhưng trông ông vẫn còn khỏe khoắn, tinh , da dẻ hồng hào, tinh thần minh mẫn.

Qua Vi nhẹ nhàng bước đến bên cạnh ông, khẽ gọi: “Ông nội.”

Qua Phú Quý giật , vẻ mặt đang thảnh thơi bỗng sững . Ông dừng bước, khó tin đầu về phía giọng . Khi thấy bóng hình Qua Vi hiện rõ mồn một chứ ảo giác, cả ông run lên vì xúc động: “Tiểu Vi, thật sự là cháu !”

“Ông nội, là con đây!” Qua Vi bước lên đỡ lấy cánh tay ông, tinh nghịch nghiêng đầu: “Sao nào, bất ngờ, ngạc nhiên ạ?”

Qua Phú Quý bật ha hả, tiếng sảng khoái vang lên từ lồng ngực: “Cháu gái về thăm !”

Niềm tự hào và xúc động của ông lời nào tả xiết. Nhìn ông, Qua Vi thấy sống mũi cay cay.

Qua Vi ở trò chuyện với ông lâu. Trước lúc về, cô rủ rê: “Ông ơi, mai con đưa ông chơi một chuyến nhé?”

Ban đầu, Qua Phú Quý . Ông thích ngoài ngắm nghía đây đó, nhưng sợ phiền cháu gái. Cuối cùng, ông vẫn lay chuyển cô cháu gái cứng đầu nên đành gật đầu đồng ý.

Vậy là Qua Vi cùng Thủy Linh Lung đưa ông nội tham quan nhiều nơi. Kể từ khi Trái Đất quy hoạch thành một khu du lịch, quân đội dọn dẹp sạch sẽ các loài thực vật và động vật biến dị, chỉ giữ một vài khu vực nhỏ để phục vụ cho việc rèn luyện.

Vì thế, Qua Vi thể thấy rõ Trái Đất đang một nữa hồi sinh mạnh mẽ. Rất nhiều thành phố bỏ hoang đây xây dựng nền móng cũ, những đô thị lớn một thời tìm về vẻ phồn hoa vốn .

“Tuyệt quá!” Qua Phú Quý ghé sát cửa sổ phi thuyền xuống. Đôi mắt đục của ông ánh lên niềm vui sướng. Trái Đất dù trải qua kiếp nạn, nhưng giờ đây tai ương qua, hành tinh đang chào đón một sự tái sinh huy hoàng.

Qua Vi còn ghé qua thành Đào Nguyên. Phương thành chủ thấy cô mừng rỡ khôn xiết, kéo cô hỏi han đủ thứ, đặc biệt là tình hình của Bách Tú Nhi, quan tâm hết mực. Sau đó, cô còn cố tình vòng về thôn Đào Khê để thăm dì Cố và . Dì Cố thấy Qua Vi thì vô cùng kích động, còn kể rằng Bánh Nướng cũng lên vũ trụ từ hai năm . Chỉ vì Qua Vi cứ mãi chinh chiến khắp nơi nên dịp gặp .

Giờ Bánh Nướng còn dùng cái tên đó nữa, mà tên thật là Dương Bằng Phi, với hy vọng sẽ như chim đại bàng tung cánh bay cao, sải cánh giữa bầu trời.

Qua Vi liền xin liên lạc của Bánh Nướng để tiện chuyện , mới bịn rịn chia tay dì Cố và bà con thôn Đào Khê.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ca-nha-ta-deu-tham-tang-bat-lo/chuong-473.html.]

Được thành chủ Đào Nguyên và dân thôn Đào Khê tiếp đãi nồng hậu, Qua Phú Quý vui như mở cờ trong bụng, nụ cứ nở môi suốt cả chặng đường.

“Ông nội, cảnh vật bên ngoài lắm ạ?” Thấy ông nội vui vẻ, Qua Vi cũng vui lây.

“Đẹp, lắm!” Qua Phú Quý cháu gái, lớn tiếng khen ngợi, chẳng rõ là đang khen cảnh khen .

sớm Trái Đất mấy năm nay phát triển với tốc độ chóng mặt, nhưng trăm bằng một thấy. Giờ đây, khi tận mắt chứng kiến, trong lòng Qua Vi dâng lên một cảm xúc thật khác lạ.

Khung cảnh phát triển ngừng của Trái Đất khiến Qua Vi vui sướng trong lòng. Là một con của Trái Đất, thấy hành tinh quê hương phát triển thế , niềm tự hào trong cô bỗng trỗi dậy mãnh liệt.

“Chị Vi, quê của chị vui thật đấy!” Thủy Linh Lung tấm tắc khen. “Đồ ăn ngon, cảnh , em nhất định sẽ chơi!”

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

Qua Vi Thủy Linh Lung, nhiệt tình đáp: “Được chứ, lúc nào cũng chào đón em!”

Thấy Thủy Linh Lung khen ngợi quê hương hết lời, lòng cô đương nhiên vui như tết.

Hai nán Trái Đất hơn nửa tháng, chỉ khắp đất liền mà còn ghé thăm cả thế giới đáy biển khai phá.

Trận đại dị biến mang đến tai ương cho hành tinh , nhưng đồng thời, đó há chẳng là một cơ duyên đặc biệt ?

Từ đất liền đến đại dương, từ con đến muông thú, tất cả đều trải qua những đổi long trời lở đất. Và sự đổi đòi hỏi tất cả chúng , cả và thú, cùng thích nghi, cùng chấp nhận.

Sự đổi tựa như một cơn gió. Nếu thể thuận theo cơn gió mà bay lên, Trái Đất của họ nhất định sẽ vươn lên một tầm cao mới.

Khi Qua Vi trở Căn cứ, tầng thượng của tòa nhà Bộ Tư lệnh và phóng tầm mắt xa, đôi mắt cô phản chiếu cả một bầu trời đầy lấp lánh.

“Chị Vi, chị đang ?” Phía , Thủy Linh Lung nhẹ nhàng bước tới và khẽ hỏi.

“Chị đang ngắm hành tinh của chúng . Nó thật !” Qua Vi đầu, mỉm .

Trái Đất tựa như một ngôi trỗi dậy, bắt đầu một hành trình mới.

Con đường tương lai còn dài, và thứ đều thật rạng rỡ, huy hoàng.

Hoàn Chính Văn

Loading...