Cả Nhà Ta Đều Thâm Tàng Bất Lộ - Chương 453

Cập nhật lúc: 2025-10-03 12:50:11
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Chị, em thật sự , chị mau khuyên giúp em !” Giọng khàn khàn của Qua Đường vang lên từ trong lớp băng vải dày cộm, trông đáng thương buồn .

Nhìn bộ dạng tức của em trai, Qua Vi thật sự nhịn mà bật .

“Tiểu Vi, con thấy A Đường thương nặng thế ? Sao con còn ?” Mẹ Lâm vô cùng khó hiểu.

Qua Vi phịch xuống mép giường, đôi mắt sưng đỏ của , cô lựa lời : “Mẹ, nhiều ?”

Mẹ Lâm gật đầu: “Vừa thấy A Đường thương nặng như là lòng như lửa đốt.”

“Mẹ , . Chính A Đường cũng gì đáng ngại mà. Mẹ đừng mãi thế, đúng là quan tâm quá sẽ loạn mà!” Qua Vi thấy sắp rơm rớm nước mắt liền vội vàng an ủi.

Mẹ Lâm miễn cưỡng gật đầu. Qua Đường thở phào nhẹ nhõm, cảm kích nháy mắt với chị gái. Qua Vi cũng mỉm đáp .

Ba con trò chuyện một lúc, mí mắt Qua Đường bắt đầu díu . Qua Vi và Lâm thấy thì xót vô cùng, vội giục nghỉ ngơi.

Hai con rời khỏi lều. Qua Vi : “Mẹ, con thăm Minh Khê, bạn cùng lớp con.”

“Ừ, con , nhớ nghỉ ngơi sớm nhé.” Mẹ Lâm dặn dò.

Lúc Qua Vi mới tạm biệt để về phía lều của Văn Minh Khê.

Văn Minh Khê khỏe hơn nhiều. Nghe Kim Vâng Vâng và các bạn kể mấy chuyện thú vị chiến trường, cô nàng cảm thấy ngứa ngáy trong lòng.

“Lớp trưởng, tớ cũng cùng chiến trường g.i.ế.c địch quá!” Văn Minh Khê tỏ vô cùng tiếc nuối, cô ao ước tham gia bao.

“Sau còn nhiều cơ hội mà, gấp gáp gì!” Qua Vi lườm cô bạn một cái, “Bây giờ dưỡng cho khỏe mới là quan trọng nhất!”

Văn Minh Khê bĩu môi: “Lớp trưởng, cứ dỗ tớ thôi. Mọi đều chiến tranh sắp kết thúc !”

Qua Vi: “...”

Kim Vâng Vâng và những khác thấy Qua Vi cứng họng thì nể mặt mà phá lên .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-ta-deu-tham-tang-bat-lo/chuong-453.html.]

Tiếng vui vẻ vang vọng khắp căn lều, Qua Vi và Văn Minh Khê cũng bất giác theo.

“Thôi , Minh Khê nghỉ ngơi cho khỏe nhé, ngày mai bọn tớ đến thăm.” Thấy cô bạn lộ vẻ mệt mỏi, Qua Vi quan tâm .

Ngày hôm , ba Qua cũng trở về. Nghe tin Qua Đường thương, ông còn kịp thở vội vã chạy đến đây.

Sau hơn một năm xa cách, cuối cùng cả gia đình bốn cũng đoàn tụ trong căn lều chật hẹp .

Dù vợ và con gái đều Qua Đường , nhưng khi thấy đứa con trai chi chít vết thương, ông vẫn khỏi đỏ hoe mắt.

Đàn ông dễ rơi lệ, chẳng qua là đến lúc đau lòng mà thôi!

Trong lòng ba Qua dâng lên một nỗi áy náy khôn tả.

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

Tuy nhiên, gia đình đoàn tụ là chuyện vui. Ông nhanh chóng gạt suy nghĩ tiêu cực, tự nhủ gặp Thú tộc nhất định trả chúng cả vốn lẫn lời. Nghĩ , lòng ông cũng dễ chịu hơn nhiều. Cả nhà cứ thế lâu.

“Ba, đều chẳng bao lâu nữa chúng thể trở về !” Qua Vi với tâm trạng phức tạp.

“Ba cũng . Hiện tại Thú tộc chỉ còn một nhóm nhỏ đang cố thủ chống cự thôi. Ba tiểu đội trưởng Tần , bọn chúng chẳng nên trò trống gì nữa , nhiều nhất là nửa tháng nữa chúng thể kết thúc chiến dịch bên .” Ba Qua gật đầu, kể thông tin ông từ Tần Nghị.

Nghe , Qua Đường rên rỉ đầy tiếc nuối: “Cái gì? Sao nhanh thế? Em còn đ.á.n.h cho tay mà!”

Mẹ Lâm lập tức xù lông: “Còn đ.á.n.h với đấm? Con cái bộ dạng của bây giờ ?”

“Mẹ, chẳng con trở nên mạnh mẽ hơn để còn bảo vệ và chị ?” Qua Đường lí nhí phân bua đầy tủi .

“Con lo cho bản !” Mẹ Lâm trừng mắt lườm một cái. Qua Vi và ba Qua chỉ .

Khi Qua Vi trở về ký túc xá, trời về chiều. Cô lấy một ít đồ ăn lót , Kim Vâng Vâng và các bạn xúm , thế là cô liền chia sẻ đồ ăn vặt với họ.

Ăn xong, trời cũng tối hẳn. Một ngày nghỉ cứ thế trôi qua, thời gian thật nhanh !

 

Loading...