Cậu dừng bước, lồng n.g.ự.c phập phồng dữ dội như ống bễ. Vừa thở hổn hển, đảo mắt quan sát xung quanh, lúc mới nhận vô tình chạy một thung lũng.
Giữa thung lũng một con sông nhỏ, hai bên bờ sông mọc đầy một loại cỏ rậm rạp, mềm mà cao gầy, trông cực kỳ giống cỏ lau ở Trái Đất.
Thung lũng vô cùng tĩnh lặng, nhưng Qua Đường dám lơ là cảnh giác nữa. Ánh mắt ngừng dò xét tứ phía, chỉ sợ thứ gì đó đột ngột xông .
Qua Đường hồi lâu mà trong thung lũng vẫn im ắng như tờ. Cậu thầm thở phào một , thấy bên cạnh tảng đá, bèn định bụng tới nghỉ một lát.
Chạy lâu như , hai chân mỏi nhừ.
Để khảo nghiệm, thiếu niên quân đoàn của họ hành động tập thể như đội của Qua Vi, mà mỗi đều tác chiến đơn độc.
Qua Đường thể chắc chắn một điều, giờ đây xung quanh tuyệt đối đồng đội nào!
Cậu đến tảng đá, tiện tay phủi qua loa, thầm nghĩ hòn đá sờ cảm giác cũng tệ, ấm áp trơn láng.
Cậu đặt m.ô.n.g phịch xuống, hai chân cuối cùng cũng tạm thời giải phóng. Cậu thở một đầy khoan khoái.
Thế nhưng, còn kịp thở đều, chợt cảm thấy gì đó đúng. Sao “tảng đá” m.ô.n.g đang động đậy thế ?
Tim đ.á.n.h thót một cái, vội nhảy dựng lên. Lúc mới phát hiện thứ lên tảng đá, mà rõ ràng là một con thú vỏ cứng khổng lồ.
Chắc là nó đang ngủ ngon thì Qua Đường một phát cho tỉnh giấc. Con thú trông vẻ bực bội lắm, nó sang , nhe răng trợn mắt đầy vẻ hằn học.
Anh trai ơi, đây là cái chốn quái quỷ nào ? Sao cũng sập bẫy thế ?
Qua Đường váng cả đầu con thú đang ngừng tiến gần, thầm nghĩ: “Thứ vỏ cứng dày, dễ điện giật choáng đây?”
Nói thì chậm mà xảy thì nhanh, đầu ngón tay Qua Đường loé lên ánh điện, một quả cầu sấm sét còn lớn hơn lúc ném , đ.á.n.h trúng phóc lớp vỏ của con thú.
“Kétttt!” Một tiếng kêu t.h.ả.m thiết vang lên, nhanh chóng tắt lịm, chỉ còn dư âm lượn lờ trong thung lũng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-ta-deu-tham-tang-bat-lo/chuong-448.html.]
Qua Đường thở phào nhẹ nhõm. Chẳng lẽ nó điện giật c.h.ế.t ? Yếu xìu ?
Cậu xổm xuống, lật con thú vỏ cứng thì thấy chân nó vẫn đang co giật trong vô thức. Qua Đường thầm nhủ, thì là điện giật ngất thôi!
lúc , thấy tiếng nước ào ào từ con sông giữa thung lũng vọng tới. Cậu chán nản , là cái gì nữa đây?
Dưới sông, một con quái vật khổng lồ đang nhanh chóng trồi lên. Qua Đường theo bản năng lùi xa bờ sông. Sinh vật càng lên càng cao, càng càng thấy quen mắt.
Bất chợt, ánh mắt lướt qua con thú điện giật ngất mặt đất. Trong phút chốc, linh cảm điều gì đó. Con quái vật sông và con thú trông giống !
Chỉ là về kích thước, con sông to gấp trăm con cạn!
“Kétttt... Oaaa!” Một tiếng rống thê lương vang lên. Đôi mắt khổng lồ lộ từ lớp mai của con quái vật. Khi nó thấy con thú nhỏ đang im lìm mặt đất, đôi con ngươi vốn màu đen của nó lập tức nhuốm một tầng ánh đỏ. Nó há to miệng gầm lên giận dữ.
Qua Đường thấy tình hình căng thẳng, vội la lớn: “Con thú hết, nó chỉ ngất thôi!”
Thế nhưng, con thú sông căn bản thèm . Nó rơi trạng thái cuồng loạn, há miệng hút một ngụm nước sông thật lớn phun thẳng về phía Qua Đường.
Tia nước nhanh mạnh, trong nháy mắt b.ắ.n tới mặt . Qua Đường vội vàng né tránh. Nơi tia nước lướt qua, t.h.ả.m cỏ xanh mơn mởn trong thung lũng lập tức đ.á.n.h cho lún xuống thành những cái hố to hố nhỏ.
Một tia nước sượt qua bắp chân của Qua Đường, vải quần ở đó rách toạc, cả bắp chân tê rần, m.á.u nhanh chóng ứa chảy xuống đất.
Tim Qua Đường đập thình thịch. Đây là con thú gì mà lợi hại thế?
Cậu chẳng buồn xử lý vết thương, cà nhắc leo lên sườn dốc cao hơn trong thung lũng.
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Con quái vật đáng sợ quá, nhất là nên tránh càng xa càng !
Con thú khổng lồ sông trút giận một hồi, khiến cả thung lũng yên tĩnh ban đầu trở nên tan hoang. Những sinh vật khác sống trong thung lũng cũng vạ lây, nhất thời cảnh tượng gà bay ch.ó sủa, hỗn loạn vô cùng!