Cả Nhà Ta Đều Thâm Tàng Bất Lộ - Chương 437

Cập nhật lúc: 2025-10-03 12:49:37
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Ừ!” Nghe , Cẩm Lệ và mới mỉm trở .

Qua Vi thu dọn đồ đạc một cách đơn giản, cất hết thứ gian lưu trữ của . “Thôi, tớ đây. Nhớ tớ thì đến tìm tớ nhé, nhất định nhớ đấy!”

Cẩm Lệ nằng nặc đòi tiễn Qua Vi một đoạn: “Để tớ xem .”

Qua Vi chỉ về phía lều của Kim Băng Băng: “Chắc là ở hướng đó. Giờ tớ tìm Đội trưởng Hổ , lát nữa tớ sẽ qua tìm !”

Cẩm Lệ dừng bước, theo bóng Qua Vi cho đến khi cô khuất một dãy lều.

“Cốc, cốc, cốc.” Qua Vi đến cửa văn phòng của Hổ Lộ, cô gõ cửa lặng lẽ chờ bên ngoài.

“Vào .” Giọng trầm hậu của Hổ Lộ vang lên, Qua Vi lúc mới đẩy cửa bước .

“Đội trưởng, em về đây ạ.”

“Tốt, về là !” Hổ Lộ thấy giọng Qua Vi, mặt lộ nụ hài lòng. “ Lợi Á Cai hết , thời gian qua cô thể hiện ! Anh còn tiếc hùi hụi thả cô đấy!”

Qua Vi ngượng ngùng . Hai bắt đầu hàn huyên về những chuyện qua."

“Qua Vi, vẫn nên về lớp cũ ?” Hổ Lộ khi trò chuyện với cô vài câu.

Qua Vi cũng nghĩ nên gật đầu lia lịa: “Vâng, ạ.”

Hổ Lộ dặn dò Qua Vi thêm một lúc nữa, cô mới rời .

Cứ thế, mấy tháng trời xa cách, Qua Vi về với đội của bằng một cách chẳng ai ngờ tới.

Nhớ lời hứa với Cẩm Lệ, cô bèn tìm và dẫn bạn đến ký túc xá của Kim Vâng Vâng.

“Qua Vi, từ giờ sẽ ở đây ?” Cẩm Lệ tò mò hỏi.

“Ừ, chơi với một lát nhé?” Qua Vi mời.

“Thôi . Qua Vi , lúc nào rảnh thì nhớ qua tìm bọn chơi nhé!” Cẩm Lệ , vẫy vẫy tay.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-ta-deu-tham-tang-bat-lo/chuong-437.html.]

Qua Vi nài ép thêm, chỉ theo bóng lưng Cẩm Lệ cho đến khi khuất hẳn mới vén rèm bước lều.

“Lớp trưởng?” Vừa bước , Qua Vi thấy tiếng gọi. Kim Vâng Vâng là đầu tiên phát hiện cô, ánh mắt cô nàng ánh lên vẻ kinh ngạc, dù thì hôm qua Qua Vi cũng chỉ mới ghé qua.

Kim Vâng Vâng với vẻ thể tin nổi: “Lớp trưởng, nhớ bọn đấy chứ?”

, đương nhiên là tớ nhớ các .” Qua Vi bỗng nổi hứng trêu chọc .

Vân Nhu Nhu cũng chạy tới, tíu tít: “Lớp trưởng, mau đây , chúng hàn huyên một chút.”

Hôm qua đến vội vội, cô còn kịp kỹ. Nhân cơ hội , Qua Vi đảo mắt một vòng quanh lều, lắm, năm chiếc giường tầng, còn trống một chỗ cho cô!

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

“Các đến đây lúc nào ?” Qua Vi xuống một cách tự nhiên, hỏi Vân Nhu Nhu.

“Mới hai hôm nay thôi ạ. Nghe tộc Thú hung tàn lắm, lớp trưởng mau kể cho bọn !” Vân Nhu Nhu tò mò hết mức.

“Cũng hẳn là hung tàn, nhưng phần lớn bọn họ đều thiên về sức mạnh, da dày thịt chắc, đúng là khó đối phó.” Qua Vi ngẫm nghĩ đáp.

“Lớp trưởng, tộc Thú nhiều loại lắm ạ?” Khương Lệ cũng ghé đầu qua hỏi.

“Ừm, tộc Sư, tộc Hồ, tộc Xà, tộc Điểu...” Qua Vi kể tên một lượt.

“Lớp trưởng ơi, kể cho bọn với!” Vân Nhu Nhu nũng nịu.

đó, kể cho bọn chuyện chiến trường !” Văn Minh Khê cũng hùa theo.

Qua Vi cả đám, bắt đầu chậm rãi kể những trải nghiệm của .

“Á, đến trưa ?” Đột nhiên, Kim Vâng Vâng kêu lên, “Lớp trưởng, chúng ăn cơm thôi!”

Nghe Kim Vâng Vâng , mới giật nhận bụng réo cồn cào. Chuyện Qua Vi kể cuốn hút đến nỗi ai nấy đều đến quên cả thời gian.

“Lớp trưởng, qua chơi với bọn nhiều hơn nhé!” Vân Nhu Nhu cứ ngỡ Qua Vi lát nữa sẽ nên bịn rịn dặn dò.

Nhìn bộ dạng đáng thương của cô bạn, Qua Vi nhịn , cô đưa tay véo nhẹ lên đôi má bầu bĩnh của Nhu Nhu: “Cô ngốc ! Từ giờ tớ nữa !”

 

Loading...