“Đương nhiên , bất kỳ bộ phận nào cơ thể cũng thể tồn tại độc lập. là nó, và nó cũng là !” Cả cây Lục La chủ thể và nhánh cây tách đồng thời rung rinh.
Qua Vi mà mắt chữ A mồm chữ O, đúng là quá bá đạo! Đây chẳng là hình thức sinh sản vô tính trong truyền thuyết của loài thực vật ?"
“Cậu rời khỏi đất cũng sống thế ?” Qua Vi cầm nhánh Lục La lên ngắm nghía. Vết gãy vẫn còn mới roi rói, lấy một cọng rễ nào.
“Không, , bọn tớ mà rời khỏi đất với nước thì sống ?” Lục La vội vàng lắc đầu. “Bây giờ tớ chỉ thể tạm thời rời khỏi đất thôi. Cậu mang tớ ngoài , tìm giúp tớ một cái chậu đất nhé!”
Qua Vi lúc mới thở phào nhẹ nhõm, chứ cô còn tưởng Lục La thành tinh đến nơi !
Về đến phòng, Qua Vi lấy cái chậu hoa mà đây cây mắc cỡ trong gian từng dùng, cẩn thận trồng nhánh Lục La .
“Hửm? Sao ở đây mùi của cây trinh nữ thẹn thùng thế ?” Lục La khẽ đung đưa tán lá, tỏ vẻ mấy hài lòng.
“Ngươi cũng ? Sao càng ngày càng còi cọc thế ?” Ngay lúc đó, đóa hoa đỉnh cây mắc cỡ chĩa thẳng về phía Lục La, giọng điệu đầy giễu cợt vang lên. “Sao nào, chỗ ở đây thơm tho ?”
Lục La run run mấy chiếc lá, bực bội xoay hướng khác, chẳng thèm đáp : “Hừ!”
Thấy , cây mắc cỡ cũng chẳng thèm để ý đến Lục La nữa mà sang radio nhảy múa, tự chìm đắm trong niềm vui của riêng .
Qua Vi xách bình tưới nước , tưới cho Lục La một ít nước. “Thôi nào, đừng dỗi nữa, siêu thị tớ mua cho cái chậu mới!”
Lúc Lục La mới vui vẻ trở . Nó dùng cành lá khẽ chạm tay Qua Vi, với vẻ mặt đau như cắt thịt, “ban cho” cô một chiếc lá non: “Đây, nể tình cũng thuận mắt, chiếc lá cho !”
Qua Vi chiếc lá to bằng nửa bàn tay, ngơ ngác hỏi: “Chiếc lá ... chẳng lẽ cho ép khô kỷ niệm ?”
Thấy cô cứ ngẩn chiếc lá, Lục La bèn vươn cành , cuộn lấy chiếc lá đưa thẳng đến bên miệng cô: “Ăn !”
Mặt Qua Vi lập tức xanh lè như tàu lá chuối. Cô thuộc họ nhà dê mà ăn cỏ?
“Có ăn thì bảo? Không ăn lấy bây giờ!” Lục La giận dỗi.
Qua Vi vội vàng há miệng. Vốn nghĩ rằng sẽ khó nuốt lắm, nhưng khi nhai thử một miếng, cô kinh ngạc phát hiện chiếc lá vị ngọt thanh, cực kỳ dễ ăn, mùi vị cũng tuyệt!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-ta-deu-tham-tang-bat-lo/chuong-43.html.]
Khi Qua Vi còn đang tận hưởng dư vị của chiếc lá, một mùi chua thối đột nhiên xộc mũi, cùng lúc đó, bụng cô cuộn lên một cảm giác mãnh liệt.
Cô liếc Lục La, trong lòng thầm kêu khổ. Không lẽ nào, chẳng lẽ hướng đột biến của cái cây là tạo độc d.ư.ợ.c ? Cô trúng độc ?
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Cơn đau bụng ngày càng dữ dội khiến cô thể chịu đựng nổi nữa. Không , nhà vệ sinh ngay lập tức!
Cô ôm bụng, ba chân bốn cẳng chạy nhà vệ sinh riêng trong phòng ngủ.
Vừa mới xuống, một chuỗi âm thanh thể miêu tả liên tục vang lên từ phía , kéo theo đó là một cảm giác khoan khoái khó tả.
A... Qua Vi sung sướng đến mức rên lên!
Sau khi giải quyết xong xuôi, lúc soi gương ở bồn rửa tay, cô mới muộn màng nhận mặt, cánh tay, bụng và đùi chi chít những vết bẩn màu đen!
Xem tắm ! Qua Vi cam chịu cởi bộ đồ ngủ bẩn thỉu, mở vòi hoa sen tắm rửa.
“Ủa, đột nhiên thấy tay mỏi, chân đau nữa nhỉ?” Tắm xong, cảm thấy nhẹ bẫng, Qua Vi ngơ ngác. Lẽ nào là nhờ chiếc lá cây ?
Nhớ một loạt phản ứng khi ăn lá cây, cô chợt cảm thấy chuyện thật kỳ diệu, mà giống hệt mấy viên đan d.ư.ợ.c tẩy kinh phạt tủy trong tiểu thuyết cô từng thế nhỉ?
Thay một bộ đồ ngủ mới, Qua Vi đến chậu Lục La, mặt dày hỏi: “Bé Lục Lục yêu ơi, thể cho tớ xin thêm một chiếc lá nữa ?”
“Hừ! Không cho!” Thấy Qua Vi cuối cùng cũng giá trị của lá , Lục La vô cùng kiêu ngạo từ chối.
Qua Vi cũng ép, nghĩ bụng để lựa lời xem xin thêm ít lá nào .
Qua Vi một giấc ngủ ngon, sáng hôm tỉnh dậy từ lúc năm giờ.
Cô vệ sinh cá nhân xong xuôi bếp thì thấy Lâm đang nấu bữa sáng.
Một lát , ba Qua cũng thức dậy. Ông khá ngạc nhiên khi thấy con gái dậy còn sớm hơn cả , trong lòng thầm quyết định ngày mai dậy sớm hơn nữa.