Cả Nhà Ta Đều Thâm Tàng Bất Lộ - Chương 42

Cập nhật lúc: 2025-10-01 09:13:18
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Qua Võ cây xương rồng từ xuống như thể đầu tiên trông thấy nó. Mấy ngày gặp mà khác xưa quá !

Qua Đường xổm xuống cây xương rồng, đôi mắt sáng long lanh. Cậu bé tò mò đưa tay , định sờ thử một cái. Thấy , cây xương rồng lập tức quằn quại dữ dội, rõ ràng là khác động .

“Ha ha, đừng sờ ! Nhột lắm!”

Qua Vi thấy tiếng của cây xương rồng thì bất lực thở dài. Cô vội kéo em trai : “Đừng sờ nó, cẩn thận gai đ.â.m tay đấy!”

“Chim nướng xong , mau ăn !” Lâm Vân gọi lớn từ trong nhà.

Ba từ ban công trở , một mùi thịt nướng thơm nức mũi lan tỏa khắp căn phòng, khiến ai nấy đều nuốt nước miếng ừng ực.

“Ừm, vẫn là tay nghề của vợ là nhất!” Qua Võ tấm tắc khen ngợi. Ăn quen đồ ăn Lâm Vân nấu, trưa nay lúc việc bên ngoài, dù bụng đói cồn cào nhưng ăn gì cũng thấy nhạt như nước ốc.

Trên bàn ăn, bảy con chim lớn nướng vàng ruộm, bóng bẩy choán hết cả mặt bàn, hương thơm cứ thế xộc thẳng cánh mũi.

“Mọi ăn lót , để em xào thêm hai món nữa!” Lâm Vân định bếp.

Qua Võ vội kéo tay vợ : “Chưa cần vội, xuống ăn cùng cả nhà !”

Qua Vi và Qua Đường cũng đồng thanh gật đầu: “Mẹ ơi, ăn chung !”

Nghe , Lâm Vân vui vẻ mặt, xuống cạnh Qua Võ. Cả nhà bốn , mỗi cầm một con chim nướng bắt đầu đ.á.n.h chén.

Lớp da bên ngoài nướng vàng ươm, giòn rụm, c.ắ.n một miếng tiếng “rốp rốp” vui tai, còn thịt chim bên trong thì mềm mọng, ngọt nước. Qua Vi cái miệng nhỏ nhắn cứ chóp chép ngừng, chẳng mấy chốc xử lý xong một con.

Cô bé sang ba, mặt chất một đống xương nhỏ tựa như ngọn núi. Mẹ Lâm chỉ ăn một nửa đưa phần còn cho ba Qua, ánh mắt dịu dàng cả nhà ăn uống ngon lành.

Nhìn Qua Đường, ủa, nhà nuôi mèo lem từ bao giờ thế ?

Cả khuôn mặt nhỏ nhắn và đôi bàn tay của bé đều dính đầy dầu mỡ, trông đáng yêu buồn .

Vì bữa trưa quá nhiều dầu mỡ, buổi tối Lâm Vân quyết định nấu cháo rau xanh thịt bằm, thanh đạm dễ tiêu hóa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-ta-deu-tham-tang-bat-lo/chuong-42.html.]

Tối đó, Qua Vi ngả lưng xuống giường, cây trinh nữ đặt ở đầu giường liền vươn một cành , chọc chọc chiếc quang não cổ tay cô.

Qua Vi thấy thì bật , mở quang não lên. Rất nhanh, một giọng trầm ấm đầy từ tính liền vang vọng khắp căn phòng.

Cô bé nhắm mắt , khẽ ngân nga hưởng thụ, thoải mái dài giường, vắt chéo chân rung rung đầy nhịp điệu.

Bỗng nhiên, cô nhớ cây Lục La “bỏ quên” trong gian. Cũng lâu xem, nên mang nó ngoài nhỉ?

Nghĩ , tâm niệm Qua Vi động, cả biến mất khỏi phòng.

Trong gian, Qua Vi cây Lục La trong sân nhỏ lớn thêm một vòng, dây leo của nó thậm chí lan lên cả mái nhà. Cái cây cũng phát triển nhanh quá đấy?

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

“Mi lớn thành một đống thế , mang mi ngoài bằng cách nào đây!” Qua Vi nhón chân giữa những tán lá của Lục La. Sơ sẩy một chút, mũi chân cô giẫm một chiếc lá nhỏ, khiến cả loạng choạng, tay chân vì thế mà đau nhói. Cô khẽ hít một vì đau.

Cùng lúc đó, bộ lá cây trong sân đồng loạt rung lên, một tiếng hét thất thanh vang lên: “Á, dẫm chân ! Đau c.h.ế.t mất!”

Qua Vi vội im dám nhúc nhích: “Tiểu Lục , mi ngoài ?”

Tiểu Lục? Nó đang gọi ? Sao cái tên cứ kỳ kỳ thế nào nhỉ?

Những chiếc lá đang rung lắc của Lục La bỗng chốc im bặt, một giọng nhẹ nhàng vang lên bên tai Qua Vi: “Hai tên cả , một ở đây chán lắm!”

Qua Vi hiểu , là nó ngoài. “ mà, mi bây giờ... ừm... to một chút, để đưa mi ngoài nữa.”

“Chuyện đơn giản thôi!” Giọng Lục La vang lên đầy vui vẻ.

Ngay đó, Qua Vi thấy một trong vô cành của Lục La tự động tách khỏi gốc rễ, “bò” đến bên chân cô.

“Được , cô mang !” Nhánh cây đó ngẩng “đầu”, cọ cọ bắp chân Qua Vi.

“Thế cũng á?” Qua Vi ngơ ngác, đầu đầy dấu chấm hỏi.

 

Loading...