Cả Nhà Ta Đều Thâm Tàng Bất Lộ - Chương 418

Cập nhật lúc: 2025-10-03 12:48:58
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Những cuộc giao tranh nhỏ lẻ thường xuyên xảy gần đây, thực chất chỉ là động thái thăm dò lẫn của hai bên mà thôi!

Đêm khuya, khi đang say giấc, tiếng còi báo động quen thuộc rú lên inh ỏi. Tất cả trong nhà đá đều cam chịu bò dậy khỏi giường.

“Trời đất ơi, cái cuộc sống đến bao giờ mới kết thúc !”

đó! Muốn đ.á.n.h thì đ.á.n.h một trận cho trò , cứ lén lút dây dưa thế ?”

“Giấc ngủ ngàn vàng của , hôm nay bay màu !”

“Aaaa, chị đây đang bực phá giấc ngủ đấy, giờ thể một giây tiễn vong lũ Trùng Tộc đáng ghét luôn!”

Tiếng than vãn vang lên khắp nhà đá. Miệng thì càu nhàu nhưng tay chân ai nấy đều hề chậm . Họ nhanh chóng chuẩn thứ, đẩy cửa đá , lao đến kho cơ giáp, mặc trang và bước lên phi thuyền, sẵn sàng bước trạng thái chiến đấu!

Tất cả những thao tác , họ sớm thành thạo đến mức nhắm mắt cũng .

Qua Vi bước kho cơ giáp. Cỗ máy màu đỏ sẫm ban đầu của cô sửa chữa xong, nhân cơ hội còn nâng cấp thêm một bậc. Qua Vi là sống tình cảm, cô dành cho cỗ cơ giáp một tình yêu sâu sắc, nên ngay khi nó sửa xong, cô lập tức chọn nó.

Khoang lái mở , Qua Vi nhảy trong. Cánh cửa tự động khép , cỗ cơ giáp màu đỏ sẫm vững vàng tiến bước ngoài.

Phi thuyền đưa họ đến một hành tinh gần đó. Lũ Trùng Tộc lúc nhúc bám đầy những ngôi nhà đá, phát những âm thanh ken két ê cả răng.

Qua Vi nhạy bén nhận , do gần đây Trùng Tộc tấn công quá thường xuyên, công tác sửa chữa nhiều ngôi nhà đá vẫn thành. Một vài căn lũ quái vật cào thủng lỗ chỗ.

Có những lỗ thủng lớn, Trùng Tộc chui trong. Những ngôi nhà lỗ thủng nhỏ hơn cũng đang trong tình trạng ngàn cân treo sợi tóc.

Thấy lũ Trùng Tộc đang tàn phá khắp nơi, lòng Qua Vi quặn thắt. Không dám chần chừ, cô chọn một ngôi nhà đá sụp đổ, điều khiển cơ giáp lao thẳng giữa bầy quái vật.

Nhà cửa tan hoang, Trùng Tộc hiện diện khắp nơi, mặt đất chúng gặm nhấm tan nát, những chiến sĩ cơ giáp đang chiến đấu ngoan cường giữa đống đổ nát. Màu đỏ rực của cơ giáp hòa cùng sắc đen kịt của lũ quái vật, tạo nên một cảnh tượng hỗn loạn chẳng khác nào địa ngục trần gian.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-ta-deu-tham-tang-bat-lo/chuong-418.html.]

Lần , giống như những đợt thăm dò của tháng , Trùng Hậu ngừng cung cấp binh lính để phá hủy nhà đá. Cư dân hành tinh còn nơi trú ẩn, họ chẳng khác nào những miếng thịt thơm ngon bày sẵn thớt, mặc cho lũ quái vật xâu xé!

May mắn , dân ở các hành tinh biên cảnh quá quen với việc chiến đấu để sinh tồn bất cứ lúc nào. Ai nấy đều vô cùng dũng mãnh, thiện chiến, đặc biệt là những đàn ông trai tráng, kinh nghiệm đối phó với Trùng Tộc của họ cực kỳ dày dặn.

, già, phụ nữ và trẻ em hành tinh vẫn gặp nguy hiểm. Nhóm Qua Vi buộc cử yểm trợ để họ rút lui.

Cứ như , đ.á.n.h lùi, cuối cùng họ cũng giành thắng lợi với một cái giá vô cùng đắt.

là một “chiến thắng t.h.ả.m hại”!

Nói một cách nghiêm túc, thì loài thực chất chẳng thể coi là chiến thắng.

Bởi lẽ, dù bảo vệ hành tinh biên cảnh đó, nhưng hơn hai phần ba dân đó thiệt mạng. Đặc biệt là lực lượng thanh niên trai tráng, vì bảo vệ già, phụ nữ và trẻ em mà thì chết, thì tàn phế. Đây thật sự thể gọi là một trận thắng."

"Qua Vi giữa khung cảnh hoang tàn đổ nát, ánh mắt cô lướt qua những t.h.i t.h.ể của binh lính Trùng tộc rải rác khắp nơi. Trong lòng cô dấy lên một nỗi xót xa, phận của lũ Trùng tộc định đoạt ngay từ khi chúng tạo .

Chúng sinh là những con thí vứt bỏ, định mệnh nghiệt ngã an bài như !

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

Lẽ nào, phận của Nhân tộc cũng thế ?

Cũng sống trong những cuộc đấu tranh hồi kết? Cũng tranh giành địa bàn sinh tồn với các chủng tộc khác?

Những phụ nữ và trẻ em trở về mái nhà xưa, giờ chỉ còn là đống tro tàn. Họ gục xuống bên mất, nước mắt hòa cùng nước mũi giàn giụa, vệt dài loang lổ những gương mặt lấm lem bùn đất.

Qua Vi thoáng chốc m.ô.n.g lung, nhưng nhanh lấy tinh thần. Cô điều khiển cơ giáp chậm rãi về phi thuyền. Phi thuyền từ từ cất cánh, biến mất nơi chân trời, lặng lẽ như lúc nó đến.

Trên hành tinh biên cảnh xa xôi , đến kiệt sức, nhưng cũng gượng dậy từ bên t.h.i t.h.ể .

 

Loading...