Mọi mỗi một câu bàn luận sôi nổi. Qua Vi cũng kể những gì thấy, những tham chiến xong đều ngớt lời trầm trồ.
“Ước gì tận mắt chứng kiến nhỉ, bao giờ mới đến lượt chiến trường đây?” Có xong, vẻ mặt đầy mong đợi.
Qua Vi liếc đó, thầm nghĩ, đến đây thì còn sợ cơ hội gặp Trùng tộc ? Chẳng qua chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi!
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Tối hôm đó, cả nhóm như thường lệ sớm lên giường . “Hôm nay tán gẫu nữa nhé, sáng mai mà dậy nổi là Cai nổi giận đấy!”
Mọi nhớ sắc mặt của Cai sáng nay, ai nấy đều rùng , ngoan ngoãn ngậm miệng ngủ.
Đêm khuya vô cùng yên tĩnh, thỉnh thoảng còn thể thấy tiếng côn trùng rả rích vọng từ bên ngoài. Trong phòng bắt đầu vang lên những tiếng ngáy đều đều.
Qua Vi đang ngủ say thì đột nhiên một tiếng còi báo động chói tai vang lên. Cô giật tỉnh giấc khỏi giấc mộng , ngơ ngác một lúc mới phản ứng : “Không , chuyện!”
Cô bật dậy khỏi giường: “Tiểu Hạnh, bật đèn!”
“Vâng, chủ nhân!” Ánh sáng chói lòa phát từ Tiểu Hạnh, soi sáng cả căn nhà đá như ban ngày.
“Mọi mau dậy , mau dậy !” Qua Vi bắt đầu hét lớn trong phòng.
“Đừng ồn ào, còn ngủ.” Nửa đêm nửa hôm, mơ màng lẩm bẩm, ngủ say như chết.
“Đừng ngủ nữa, Trùng tộc đến !” Qua Vi hét lên. Lần , ít cảnh giác bật dậy, họ cũng thấy tiếng còi báo động inh ỏi.
Ai cũng hiểu chuyện gì xảy , tất cả nhanh chóng mặc quần áo. Qua Vi mặc đồ xong liền đẩy cửa đá chạy ngoài, thấy Lợi Á Cai và vài khác sẵn ở đó.
Lợi Á Cai thấy Qua Vi, suy nghĩ một chút : “Qua Vi, mấy em mau đến kho cơ giáp!”
Qua Vi gật đầu, cùng mấy khác chạy như bay về phía kho chứa. Cửa kho mở sẵn, ở đó cũng đang túc trực: “Nhanh lên, mặc cơ giáp !”
Qua Vi và đồng đội một giây chần chừ, chọn lấy cơ giáp của dựa theo lộ trình truyền đến trong buồng lái để đuổi tới địa điểm tiếp theo – một chiếc phi thuyền!
Họ mặc nguyên bộ cơ giáp bước lên phi thuyền. Trên đó sẵn các chiến binh cơ giáp khác. Phi thuyền đợi thêm một lát lập tức khởi hành.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-ta-deu-tham-tang-bat-lo/chuong-414.html.]
Khoảng mười phút , phi thuyền dừng ở một tiểu hành tinh cách Mạn Nhĩ xa. Khi Qua Vi bước xuống, cô khỏi kinh hãi.
Chỉ thấy hành tinh cũng là Trùng tộc dày đặc!
Kiến trúc hành tinh phong cách giống với Mạn Nhĩ, đều là những ngôi nhà đá.
Lúc , lũ Trùng tộc đang bám chi chít lên những ngôi nhà, dùng miệng và móng vuốt sắc nhọn điên cuồng cào cấu.
Vụn đá bay mù mịt khắp nơi. Qua Vi đảo mắt một vòng, cô vẫn nhớ kỹ lời của Lợi Á Cai, dám tự cao tự đại nữa mà chọn một ngôi nhà đá Trùng tộc đông đúc, bắt đầu điều khiển cơ giáp nhanh chóng tiêu diệt chúng.
Cô tựa như một cỗ máy xay thịt, chỉ cần đó là gặt hái vô sinh mạng của Trùng tộc!
Qua Vi ngừng giao chiến với lũ quái vật. Cô hề rằng, trong một góc tối hành tinh , kẻ đầu sỏ của cuộc tấn công đang ẩn nấp.
Hơn nữa, kẻ đó đang ở ngay gần ngôi nhà đá của Qua Vi!
Mọi hành động của Qua Vi đều Trùng Mẫu Hoàng thu tầm mắt, hận đến nghiến răng. Lại là cỗ cơ giáp màu đỏ sậm !
Lần Qua Vi ở quá xa, nó dám tùy tiện đến gần nên đành bất lực. Giờ cách gần như , còn là Qua Vi tự dâng đến cửa, Trùng Mẫu Hoàng trong lòng bắt đầu rục rịch.
Nó lặng lẽ kéo dài những chiếc râu của . Nếu Qua Vi thấy bộ dạng của Trùng Mẫu Hoàng lúc , cô tuyệt đối sẽ còn nó trông thanh tú nữa.
Trong bóng tối, phần đầu của Trùng Mẫu Hoàng ngừng dài , như một quả bóng bay thổi phồng, khuôn mặt vốn thể gọi là tinh xảo giờ trở nên dữ tợn và đáng sợ vô cùng.
“Qua Vi, cẩn thận!” Cẩm Lệ ở gần đó là đầu tiên phát hiện điều bất thường, cô dùng bộ khuếch đại âm thanh của cơ giáp hét lớn.
Trong khoang điều khiển, Qua Vi thấy tiếng Cẩm Lệ thì ngẩn . Cẩm Lệ cũng đến đây ? Cô đang gì ?
Cô nhận rơi vòng nguy hiểm!
“Dưới chân, Qua Vi, chân !” Giọng Cẩm Lệ vang lên.