Trong phòng vang lên tiếng sột soạt đồ và tiếng nước chảy rào rào. Qua Vi nhanh nhẹn xong việc, cô liếc quanh phòng thì thấy Cẩm Lệ cũng chuẩn xong. Hai họ đầy ăn ý cùng bước ngoài.
Bên ngoài nhiều đang khởi động. Mọi đều quen với nếp sống ngủ sớm dậy sớm, nên ai nấy đều nhanh nhẹn.
Mệnh lệnh của quân bộ truyền xuống nhanh. Ngay buổi sáng hôm đó, chuyện mà tối qua bọn họ bàn tán kết quả.
Trưa nay, tất cả hành tinh Hải Minh sẽ thống nhất lên phi thuyền để đến hành tinh Mạn Nhĩ.
Hành tinh Mạn Nhĩ ở ư? Đừng thấy cái tên lãng mạn mà lầm, thực tế nó chẳng lãng mạn chút nào, còn cách xa hành tinh Trung Ương.
Đó là một trong những nơi tụ tập của Man tộc, lằn ranh biên giới giữa Man tộc và Trùng tộc, chiến loạn xảy như cơm bữa.
Thật , ban đầu Qua Vi một sự hiểu lầm lớn về Man tộc. Lần đầu cô tiếp xúc với họ là trong một gọi món xui xẻo nhưng may mắn tột độ khi chọn đúng những món họ thích.
Còn trong mắt A Đạt, Man tộc là những kẻ dã man khai hóa. Vì thế, trong lòng Qua Vi luôn mặc định họ là một chủng tộc kỳ lạ, ăn tươi nuốt sống, dã man và khát máu.
Sau , cô mới tất cả chỉ là hiểu lầm!
Người Man tộc ngoại trừ việc cao lớn vạm vỡ hơn, khẩu vị thiên về đồ sống, và hành xử phần lỗ mãng, thì thứ khác đều bình thường.
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Có lẽ vì hành tinh Mạn Nhĩ gần lãnh thổ của Trùng tộc, nên những sống ở đây lâu ngày khó tránh khỏi việc ảnh hưởng.
Ví dụ như thói quen ăn uống và phong cách hành xử, ít nhiều đều chút đổi.
Sau khi chạy bộ buổi sáng và ăn trưa xong, Qua Vi và phát hiện bên ngoài đậu sẵn ba chiếc phi thuyền cỡ lớn. Xem , tất cả thể xuất phát cùng một lúc.
Qua Vi theo tiểu đội của Lợi Á Cai lên một trong ba chiếc phi thuyền. Đợi tất cả lên tàu, chỉ để vài ở canh gác hành tinh, phi thuyền liền đúng hẹn cất cánh.
Lần , phi thuyền ghế trống, đều theo ghế định, vì Qua Vi ở vị trí cạnh cửa sổ yêu thích của , điều khiến cô chút tiếc nuối.
Cô qua ô cửa sổ cách đó xa, dõi theo hành tinh Hải Minh đang dần khuất dạng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-ta-deu-tham-tang-bat-lo/chuong-410.html.]
Lần , cũng đến khi nào mới thể trở nơi chứa đầy ký ức ."
“Qua Vi, đang gì thế?” Cẩm Lệ, cô bạn ngay bên cạnh, lên tiếng kéo cô trở về thực tại.
“Không gì .” Qua Vi đáp gọn, giải thích nhiều. Cô chỉ đang chìm đắm trong những ký ức xưa cũ mà thôi.
“Qua Vi , cái tật ngẩn của sửa thôi, tớ gọi khản cả cổ đấy.” Cẩm Lệ cô bạn, vẻ mặt đầy bất lực.
“Ừm, tớ sẽ chú ý.” Qua Vi ngượng ngùng. Hành tinh Hải Minh gắn với quá nhiều kỷ niệm, khiến cô cứ vô thức lạc dòng suy nghĩ.
Thời gian thấm thoắt thoi đưa, mười ngày , phi thuyền của họ cập bến Mạn Nhĩ Tinh, điểm đến của chuyến .
Vừa bước xuống phi thuyền, khứu giác nhạy bén của Qua Vi bắt một mùi m.á.u tanh nồng nặc trong khí. Cô ngẩng lên, bắt gặp hình ảnh một cô gái cao lớn thô kệch đang ngấu nghiến một tảng thịt bò tái. Miệng cô nhai nhồm nhoàm, vẻ mặt say sưa tận hưởng.
Qua Vi im lặng.
Cô cảm thấy nên rút những lời đây. Nền ẩm thực ... thật sự cạn lời!
“Trời ơi, cái mùi gì kinh thế.” Cẩm Lệ nhăn mặt cô gái nọ, vẻ mặt tài nào hiểu nổi.
Cô gái Man ném cho Cẩm Lệ một cái khinh khỉnh, rõ ràng vui lời nhận xét của cô.
“Cẩm Lệ, đừng nữa!” Qua Vi vội kéo tay áo bạn . Dù đây cũng là khu vực sinh sống của Man, nhất là nên kín đáo một chút.
Cẩm Lệ bĩu môi, nhưng cũng hiểu chuyện nên ngoan ngoãn ngậm miệng .
Nơi là một hành tinh biên giới thuộc quản lý của quân đội. Vì gần lãnh thổ của tộc Man nên ít Man hoạt động, thậm chí là định cư qua nhiều thế hệ tại đây.
Dưới sự hướng dẫn của các đội trưởng, Qua Vi và đưa đến một khu nhà mang phong cách thô sơ, khác hẳn với bất kỳ công trình kiến trúc nào cô từng thấy.
Trước mắt họ là những ngôi nhà đá trông y hệt , mỗi căn đều cao lớn, xây nên từ những tảng đá xám khổng lồ. Lối kiến trúc chẳng chút thẩm mỹ nào, trông vẻ vụng về và thô kệch, nhưng bù , chúng cực kỳ vững chãi và bền chắc.