Nghe , Lâm Vân vô cùng kích động. Bà tuổi lớn, tiềm năng hạn.
Bà hiểu rõ trong lòng, quân đội coi trọng hơn là hai đứa con của bà, nhưng cơ hội để trở nên mạnh hơn, ai mà động lòng chứ?
Bà vội vàng mở máy tính quang não, vẻ mặt đầy cảm kích: “ thể kết bạn với cô ?”
“Để cháu gửi WeChat của chị cho cô. Mẹ Lâm, cô nhất định sẽ !” Kha Tư Vũ mỉm cổ vũ.
Qua Vi bên cạnh, thật lòng vui cho . Như quá !
Cô bé lặng lẽ , trong lòng cũng dâng lên niềm ơn với Kha Tư Vũ.
Tiễn hai Kha Tư Vũ , Lâm vội vàng xử lý con chim lớn, liên tục liếc chiếc quang não cổ tay.
Qua Vi thấy thế liền chủ động khuyên: “Mẹ ơi, nghỉ một lát , chỗ cứ để con lo!”
Bây giờ cũng chỉ cần đun nước sôi, đó cho chim nhúng qua vặt sạch lông là . Chút việc vặt Qua Vi cảm thấy một cô cũng xong.
Lâm Vân cũng thấy bây giờ chẳng thể nào tĩnh tâm việc , bèn tranh thủ “trộm” chút thời gian rảnh rỗi, nhường gian bếp cho con gái mặc sức thể hiện.
Trong bếp, Qua Vi thấy nước sôi bèn nhấc ấm đổ chiếc chậu lớn mà chuẩn sẵn, đó lượt cho chín con chim nhúng kỹ trong nước nóng mới vớt vặt lông.
Qua Đường chạy bếp từ lúc nào, thấy chị đang vặt lông chim, bé cũng xúm phụ giúp.
Lúc Lâm với vẻ mặt vui mừng bước bếp thì hai chị em đùa vặt lông chín con chim trụi lủi sạch sẽ!
“Được , hai đứa ngoài chơi , phần còn cứ để !” Mẹ Lâm thấy , tâm trạng cũng vui vẻ hẳn lên.
Qua Vi bèn dắt em trai ngoài. Lâm Vân ở một trong bếp, ngân nga vài câu hát, m.ổ b.ụ.n.g lòng đám chim vặt sạch lông.
Ngoài phòng khách, Qua Vi tủm tỉm véo má phúng phính như bánh bao của em trai: “A Đường, em giỏi lắm nha, cho chị xem tia chớp rắn của em nào!”
Qua Đường vênh mặt lên, ưỡn bộ n.g.ự.c nhỏ như một chú gà trống thắng trận, hết sức đắc ý chìa tay . Vài giây , một luồng điện xuất hiện trong lòng bàn tay bé.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-ta-deu-tham-tang-bat-lo/chuong-41.html.]
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Tốc độ ngưng tụ sấm sét còn nhanh hơn cả lúc ở trong phòng sách!
Qua Vi giơ ngón tay cái, chút keo kiệt mà khen ngợi: “A Đường đỉnh quá !”
Lúc , cánh cửa chính “cạch” một tiếng mở từ bên ngoài. Hai chị em , cùng rạng rỡ chạy cửa.
Quả nhiên, ba Qua về"
"Qua Võ kéo lê hình dãi dầu sương gió trở về, đẩy cửa thấy hai đứa con yêu quý đang ngay ngưỡng cửa, rạng rỡ chào đón .
Trong khoảnh khắc, mệt mỏi dường như tan biến, cơ thể rã rời của bỗng tiếp thêm một luồng sức mạnh diệu kỳ.
“Ba!” Qua Đường định lao tới ôm chầm lấy ba như khi để chơi trò “tung bay” quen thuộc, nhưng chị gái Qua Vi vội kéo em . “Ba về , ba mau nghỉ ạ!”
là Qua Võ việc cả ngày dài nên mỏi mệt. Anh xoa đầu Qua Đường bế thốc bé lên, cùng xuống ghế sô pha.
Dù “bay cao” như mong đợi khiến bé chút hụt hẫng, nhưng Qua Đường vẫn hiểu chuyện. Cậu hôm nay ba về mệt .
“Ông xã, về ? Đợi em một lát nhé, chim nướng sắp xong đây!” Giọng Lâm vọng từ bếp, kèm theo đó là nụ hiền của chị.
Chim nướng? Qua Võ khỏi ngạc nhiên, nhà lấy chim? Chẳng lẽ nhặt ở lầu ?
Như thắc mắc của ba, Qua Vi chỉ tay ban công, giải thích: “Tụi con nhặt ở ban công nhà đó ba.”
Qua Đường cũng hào hứng tiếp lời: “ đó ba, nhặt nhiều lắm luôn!”
Qua Võ càng thêm hoang mang. Ban công nhà chim để nhặt , mà còn chỉ một con?
Qua Vi liền kéo tay ba: “Ba, con dẫn ba xem !”
Qua Võ đặt Qua Đường xuống, cả ba cùng ban công. Qua Vi chỉ cây xương rồng bà to sụ đặt ở góc , hãnh diện : “Ba thấy , “công thần” đây ! Mấy con chim đều là chiến công của nó cả đấy!”
Vừa thấy tiếng khen, cây xương rồng bà dường như hiểu ý, bộ gai đều rung lên đầy phấn khích.