Cả Nhà Ta Đều Thâm Tàng Bất Lộ - Chương 389

Cập nhật lúc: 2025-10-03 12:47:51
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Buổi sáng là bài tập chạy. Đây là chạy bộ thong thả cỏ, mà là di chuyển thật nhanh sa mạc. Cát lún thể ngập đến tận bắp chân, chạy nhanh thật sự khó hơn lên trời.

Nhìn từ xa, đoàn chạy sa mạc trông như những con kiến nhỏ đang cần mẫn di chuyển giữa các đụn cát.

“Chị Vi ơi.” Sau một tiếng đồng hồ, Thủy Linh Lung mệt đến thở , mồ hôi mặt túa như tắm.

“Cố lên!” So với Thủy Linh Lung, Qua Vi vẻ nhẹ nhàng hơn một chút. Cô đầu động viên bạn .

Phía họ là bố Qua. Còn Qua Đường, nhóc chạy nhanh nhất. Thằng bé còn tự hào khoe rằng mấy bài tập chỉ là trò “cỏn con” mà thầy giáo ở trường nó cho tập mà thôi.

“Bà xã, em ?” Bố Qua thực thể chạy nhanh hơn nhiều, nhưng vì yên tâm về vợ nên ông cố tình chạy chậm phía .

“Em , em !” Mẹ Lâm nghiến răng kiên trì. Trước đây bà bao giờ chú trọng đến thể lực, nhưng trận chiến ở hành tinh Hải Minh khiến bà nhận tầm quan trọng của nó.

Bất kể bạn nghề gì, nếu một nền tảng thể lực thì cũng thể kiên trì việc trong thời gian dài, ngay cả với một trị liệu sư cũng .

Khi bài tập buổi sáng kết thúc, ngoài một vài còn vững, tất cả những khác đều kìm bệt xuống cát, rã rời còn chút sức lực.

Đến buổi chiều là bài tập rèn luyện tinh thần lực. Vì Qua Vi đột phá cấp bốn, cô còn “chăm sóc đặc biệt”, một đối mặt với bài kiểm tra của huấn luyện viên."

"Qua Vi đang thơ thẩn một bãi cỏ, chẳng từ lúc nào, khung cảnh xung quanh biến thành một sa mạc rộng lớn vô tận. Cô thầm cảnh giác, ảo cảnh bắt đầu !

Cô thận trọng bước mặt cát. Mỗi dẫm xuống, cả bàn chân cô những hạt cát mềm mịn vùi lấp. Muốn tiến về phía , cô liên tục nhấc chân lên khỏi lớp cát dày, tốc độ vì thế mà chậm đáng kể.

đây chỉ là ảo giác, nhưng cảm giác nó mang vô cùng chân thực, đặc biệt là cảm giác mắc kẹt trong những đụn cát lún, khiến thể xem thường.

Sột soạt... Sột soạt...

Một âm thanh nhỏ vang lên. Qua Vi lập tức cảnh giác, ánh mắt sắc bén quét khắp xung quanh, và cuối cùng cũng phát hiện manh mối.

Trên những đụn cát bỗng xuất hiện từng cụm xoáy nhỏ, cát ở đó ngừng chuyển động, và âm thanh kỳ lạ cũng phát từ chính những nơi .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-ta-deu-tham-tang-bat-lo/chuong-389.html.]

Qua Vi lấy thanh trường kiếm tiêu chuẩn từ trong gian lưu trữ, động tác nhanh như chớp, dùng kiếm hất mạnh một xoáy cát. “Cạch” một tiếng, một con bọ cạp nhỏ màu nâu đất rơi .

“Hóa là mấy cái con ranh đang phá đám ?” Qua Vi nhướng mày, xem trong ảo cảnh ít mấy loài bò sát nhỏ bé.

Cô vung kiếm c.h.é.m con bọ cạp mặt đất thành hai nửa, lia kiếm những xoáy cát bên cạnh, liên tục hất tung chúng lên.

Cuối cùng, là do lũ côn trùng Qua Vi g.i.ế.c sạch, cô dọa cho vỡ mật, mà những tiếng sột soạt phiền phức cũng dần biến mất.

Gió bắt đầu nổi lên, mỗi lúc một mạnh.

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

Cơn gió cuồng nộ cuốn cát vàng bay rợp trời, cả thế giới chìm trong một màu vàng mịt mù. Qua Vi nheo mắt .

“Gió định cuốn hết cát lên trời gì?” Qua Vi lẩm bẩm, cố gắng giữ bình tĩnh, vững vàng yên tại chỗ.

lúc , cô bỗng thấy một âm thanh kỳ dị đang vọng từ xa. Cô kìm mà mở to mắt về phía , và cảnh tượng hiện khiến cô há hốc mồm kinh ngạc.

Chuyện quái quỷ gì thế ?

Trước mặt cô, từng đụn cát bắt đầu di chuyển, hơn nữa, mỗi đụn cát như thể mọc thêm mắt, cứ thế nhắm thẳng cô mà lao tới.

Qua Vi giật , vội vàng chạy để né tránh những đợt tấn công của chúng.

Kết quả là, ảo cảnh đầu tiên kết thúc trong cảnh Qua Vi chật vật chạy trốn.

Thoát khỏi ảo cảnh, Qua Vi quanh và phát hiện vô “xác” biển to bằng con kiến la liệt xung quanh , ngoài còn gì khác. Xem ảo cảnh cũng khá cao cấp.

Ngày ngày, thời gian thấm thoắt thoi đưa, Qua Vi và các bạn trải qua một kỳ nghỉ hè phong phú. Ai nấy đều như thời gian luyện, sắp sửa lột xác khỏi lớp vỏ cũ.

Trại hè kết thúc, xuân qua thu đến, thu qua đông tới, thoáng cái Qua Vi là sinh viên năm ba.

 

Loading...