“Chắc là vẫn còn một ít.” Qua Vi gian cá nhân tìm một hồi, quả nhiên tìm thấy thịt thú tươi.
Thế là, hai con bắt đầu bận rộn chuẩn , sủi cảo livestream.
Mẹ Lâm thoăn thoắt băm thịt thành những vụn nhỏ đều tăm tắp, còn Qua Vi thì lấy bột mì , bắt đầu nhào bột cán vỏ bánh.
“Oa, đang sủi cảo kìa?” Có kênh thốt lên kinh ngạc.
“Trời ơi cuối cùng cũng livestream ! Huhuhu, em còn tưởng chủ kênh bỏ xó cái kênh luôn chứ!”
“Tuy bây giờ thể ăn ẩm thực Trái Đất ở nhà hàng Lam Tinh, nhưng em cứ thấy thiếu thiếu vị gì đó, vẫn là đồ ăn của chủ kênh mới chuẩn vị nhất!”
“Đồng cảm! Chủ kênh ship sủi cảo ạ?”
“Cùng câu hỏi, nhận đơn chủ kênh ơi?”
“Chủ kênh ơi, chọn em màaaa!”
Qua Vi điêu luyện cán vỏ sủi cảo, lướt nhanh những dòng bình luận màn hình, vẻ mặt vô cùng tự hào, “Đó là đương nhiên, cũng xem là ai gói chứ!”
“Tèn ten ten... Hôm nay chúng sẽ chọn mười bạn may mắn nhé, hehe, hãy chờ xem!”
Trong lúc hai con đang , ba Qua và Qua Đường cũng lượt tới, vui vẻ tham gia đội quân gói sủi cảo. Cảnh tượng cả nhà bốn quây quần bên vô cùng ấm áp.
Sau khi chọn mười xem may mắn, Qua Vi liền chạy gửi đồ ăn cho họ mới trở ký túc xá.
“Chị, mau tới ăn sủi cảo !” Vừa cửa, Qua Đường tíu tít gọi.
Qua Vi tủm tỉm xuống, từ từ thưởng thức hương vị thơm ngon của miếng sủi cảo tan nơi đầu lưỡi.
Ăn uống no nê, Lâm dân chủ mà hỏi, “Kỳ nghỉ hè bắt đầu từ hôm nay , các con dự định gì ?”
Nghe , hai mắt Qua Vi lập tức sáng lên, “Mẹ, dự định gì cũng ạ?”
“Chỉ cần nguy hiểm, dự định gì cũng .” Mẹ Lâm quả quyết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-ta-deu-tham-tang-bat-lo/chuong-387.html.]
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
“Ồ...” Qua Vi xong liền cúi đầu trầm tư. Kỳ nghỉ hè nên gì đây? Có nên du lịch hoặc nhiệm vụ giống kỳ nghỉ đông năm ngoái nhỉ?
Qua Vi còn nghĩ gì, giọng của Qua Đường vang lên.
“Mẹ, chúng nhiệm vụ lính đ.á.n.h thuê ?”
“Cái gì? Lại nhiệm vụ lính đ.á.n.h thuê nữa ?” Mẹ Lâm cao giọng, vẻ mặt tán thành, “Nhiệm vụ đủ cho các con ?”
Nhiệm vụ ư?
Qua Vi, Qua Đường và ba Qua , đồng thanh đáp, “Chưa ạ!”
Mẹ Lâm: “...”
“Không , đồng ý!” Mẹ Lâm kiên quyết phản đối.
Mặc cho ba nhà Qua Vi năn nỉ thế nào, Lâm vẫn nhất quyết lay chuyển, chuyện gì cũng thể bàn , trừ việc nhận nhiệm vụ lính đ.á.n.h thuê.
“Hay là chúng cứ nghỉ ngơi cho khỏe mấy hôm , từ từ bàn tiếp nhé?” Cuối cùng, vẫn là bố Qua hòa giải.
Mẹ Lâm gật đầu tán thành: “Lâu lắm cả nhà thư giãn. Kỳ nghỉ hè thể nghỉ ngơi một chút.”
Thế là, chiều hôm đó, cả nhà Qua Vi rủ dạo phố.
Họ thong dong dạo bước con phố sầm uất nhất của tinh cầu trung tâm, chẳng cần mục đích, cũng chẳng cần mua sắm gì. Chỉ cần bên như thế, lòng thấy bình yên đến lạ, tựa như bên cạnh chính là cả thế giới của .
Dạo một lúc, họ đến vịnh Cá Heo, thấy nhà hàng “Lam Tinh” cách đó xa đang một hàng dài xếp hàng chờ. Qua Vi và bất giác mỉm rạng rỡ. “Đi, chúng trong một lát nhé?”
“Được đó, cũng lâu ghé qua đây.” Mẹ Lâm vui vẻ đáp lời.
Họ bằng cửa chính, nơi đó lúc đông nghẹt , chen cũng nổi. Cả nhà lối cửa hông, một lối riêng mà chỉ nhân viên nhà hàng mới .
Qua cửa hông, cả nhà thẳng khu vực nội bộ, ghé qua khu bếp xem thử. Bên trong, những robot đầu bếp đang tuần tự thực hiện các công đoạn nấu nướng một cách vô cùng bài bản, từ nguyên liệu đến lửa nấu đều kiểm soát chuẩn xác đến từng chi tiết.