Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hóa , ba Qua phát hiện trong nội bộ Trùng tộc tồn tại sự phân chia công bằng nghiêm trọng. Lớp công binh ở tầng đáy việc nhiều nhất, mệt nhất, nhưng thức ăn nhận ít nhất và tệ nhất. Thịt đến tay chúng thường chỉ là những miếng thịt ôi thiu!
Đó là lý do tại ban đầu nhóm của Qua Vi bắt gặp cảnh Trùng tộc cấp thấp lén lút giấu xác .
Ba Qua lợi dụng điểm , thành công châm ngòi mâu thuẫn trong nội bộ Trùng tộc, khiến chúng c.ắ.n xé lẫn một trận trò.
Chuyện còn thì liên quan đến Qua Đường. Cậu nhóc đúng là lên tiếng thì thôi, một khi tay là kinh thiên động địa!
Kể từ khi vết thương chị gái là do một con Trùng tộc màu xanh gây , vẫn luôn canh cánh trong lòng.
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Cũng là do may mắn, quân đoàn thiếu niên của họ trong lúc cứu sống sót đụng Ca Tư đang dẫn đội kiếm ăn cho Nữ hoàng.
Vừa thấy đôi cánh màu xanh đặc trưng của Ca Tư, Qua Đường thấy ngứa ngáy tay chân.
Cậu nhóc lén lút giăng một cái bẫy cho Ca Tư, và thật ngờ thành công, phá hủy đôi cánh màu xanh mà nó vô cùng tự hào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-ta-deu-tham-tang-bat-lo/chuong-385.html.]
Lần tuy lấy mạng Ca Tư khiến Qua Đường chút hài lòng, nhưng Ca Tư hận Qua Đường đến nghiến răng nghiến lợi vì hủy đôi cánh của nó.
Đôi cánh hủy hoại gần như là lấy mạng già của nó. Phải rằng đôi cánh chỉ để cảnh, chúng tác dụng lớn đối với việc bay lượn và tăng tốc. Giờ cánh, trông nó trơ trụi xí, còn suy giảm thực lực đáng kể.
Nghe chuyện , Qua Vi vui mừng khôn xiết, đến nỗi vết thương cũng còn thấy đau nữa. là hả hê lòng !
Đến khi Qua Vi dưỡng thương xong, Lâm cho phép xuống giường hoạt động thì cuộc chiến giữa Trùng tộc và nhân loại hồi kết, và họ cũng sắp lên đường trở về trung tâm tinh cầu."
"Trên đường trở về, Qua Vi phi thuyền, lòng dâng lên một cảm giác bâng khuâng, cảnh cũ còn đây mà xưa vắng.
Lúc , ai nấy đều mang trong lòng bao háo hức xen lẫn thấp thỏm. Lúc về, chẳng những thiếu vài , mà ai cũng mang vẻ tang thương vì sự đời vô thường. Đặc biệt là khi những chiếc ghế trống , một nỗi buồn kìm nén dấy lên trong lòng.
Không khí phi thuyền trĩu nặng, ai cũng mệt mỏi rã rời, chẳng buồn trò chuyện với .