Cả Nhà Ta Đều Thâm Tàng Bất Lộ - Chương 358

Cập nhật lúc: 2025-10-03 12:46:49
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cô thở phào nhẹ nhõm mới tiếp tục cất bước.

Tuy chuyện xảy trong ảo cảnh đều là giả, nhưng giả thể thành thật, thật cũng thể là giả, thật thật giả giả nhiều lúc thể phân định rạch ròi .

Nếu thương trong ảo cảnh, dù thực tế bạn hề hấn gì, nhưng chỉ cần bạn tin rằng thương, cơ thể bạn sẽ suy yếu y như thương thật.

Cho nên, nếu bạn nghĩ c.h.ế.t trong ảo cảnh, khả năng ngoài đời bạn cũng sẽ c.h.ế.t thật.

Giống như lúc nãy Qua Vi rơi xuống sông, nếu cô cho rằng c.h.ế.t đuối thì cơ thể ngoài đời thật của cô cũng sẽ bắt đầu xuất hiện phản ứng của c.h.ế.t đuối.

Ảo cảnh chính là một thứ thần kỳ như , thế nên chẳng mấy ai thích gây thù chuốc oán với những cao thủ am hiểu ảo cảnh, bởi vì thể bạn sẽ chẳng gài bẫy từ lúc nào.

Hoặc là, một ngày nào đó rơi ảo cảnh c.h.ế.t trong im lặng, cái c.h.ế.t đó thật quá ấm ức.

 

 

“Phụt! Đại Ngưu, con sâu của yếu xìu ?” Một thấy Qua Vi chỉ tiện tay vẫy một cái giải quyết con quái trùng thì nhịn trêu chọc.

“Sâu của mà yếu á? Yếu lúc nào? Rõ ràng là con nhóc thường!” Đại Ngưu trúng tim đen, mặt mũi cau , cãi .

“Ha ha, cứ chối , lát nữa cho xem con sâu do tạo !”

“Xí, xem thì xem, ai sợ ai!”

Hai đấu võ mồm vài câu dán mắt màn hình theo dõi Qua Vi.

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

Ngồi bên cạnh, giáo viên Mary thì híp cả mắt đầy đắc ý. Cô cũng chút nóng lòng xem Qua Vi sẽ vả mặt đám học trò như thế nào.

 

 

Đi hết hành lang, Qua Vi bước một khu rừng. Xung quanh là những cây đại thụ to bằng cả miệng chén, gian còn tĩnh mịch mà rộn rã tiếng hoa thơm chim hót, côn trùng rả rích.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-ta-deu-tham-tang-bat-lo/chuong-358.html.]

Qua Vi men theo một con đường nhỏ hẹp trong rừng, bỗng nhiên cô dừng bước, nghiêng tai lắng .

Giữa những lùm cây bụi cỏ rậm rạp, thỉnh thoảng truyền đến tiếng cành lá cọ sột soạt. Qua Vi rùng , chúng đến !

Cô gọi Nhị Cầu canh giữ bên , lôi một đống hạt giống từ trong gian, ánh mắt sắc như diều hâu quét quanh bốn phía.

Đột nhiên, cô vung tay, những hạt giống trong tay như mưa bay tứ tán các lùm cây bụi cỏ xung quanh. Cùng lúc, Nhị Cầu cũng bắt đầu b.ắ.n những “viên đạn” màu vàng kim vèo vèo.

Tiếng nổ dữ dội vang lên.

Từ trong các lùm cây bụi cỏ truyền đến những tiếng kêu a á chói tai, những bóng hình nhỏ bé đang ẩn hảo trong bóng tối lượt lộ diện rơi xuống đất.

Qua Vi tò mò đ.á.n.h giá những sinh vật nhỏ bé mặt đất. Trông chúng giống sâu, chút giống rắn, mọc đầy lông lá xù xì, bên còn chân nhỏ li ti, qua phần kinh tởm.

 

 

“Này, mấy con sâu của các xem chẳng hồn gì cả!” A Sanh đột nhiên phá lên .

Đại Ngưu và tranh cãi lúc đều im bặt. Con nhóc đúng là quá ranh ma.

là chẳng gì thú vị cả!” Giáo viên Mary cúi đầu, uể oải giũa móng tay, “Xem vẫn để át chủ bài cuối cùng của tay thôi!”

Mọi : “...”

Qua Vi là học sinh của cô mà, cô cũng nỡ tay ?

Mary: Ngọc mài sáng, học sinh là rèn giũa nhiều !

 

 

Qua Vi khỏi khu rừng, con đường bên ngoài trở nên rộng rãi hơn hẳn. Đi con đường thênh thang, cô thầm thở phào, bụng bảo chắc là sắp xong nhỉ? Mấy vị giáo viên chắc cũng thỏa mãn cơn nghiện trêu chọc khác chứ?

 

Loading...