“Hừ, thèm chuyện với nữa. A Đường, đội thiếu niên của các em là nhân tài kiệt xuất đấy!” Thủy Linh Lung chuyển chủ đề.
Qua Đường đảo đôi mắt to tròn, gật đầu lia lịa trông đáng yêu hết sức, miệng ngọt như bôi mật: “Vâng ạ, chị gái xinh .”
“Trời ơi, cưng c.h.ế.t mất, tiếc quá ,” Tinh Linh Ngọc vẻ đáng yêu của Qua Đường cho tan chảy.
“Tiếc cái gì?” Qua Vi tò mò hỏi.
“Tớ !” La Quân che miệng trộm, “Linh Ngọc chắc chắn đang nghĩ, nếu em trai mà lớn thêm vài tuổi thì nhất định sẽ theo đuổi cho bằng !”
“Hả?” Qua Vi toát mồ hôi, mấy bà chị hư hỏng đang tơ tưởng đến em trai cô ư?
Trong xe rộn rã tiếng đùa. Mười lăm phút , chiếc xe bay đáp xuống sân bay vũ trụ một cách định, cả nhóm chuyển sang phi thuyền mà nhà họ Thủy chuẩn sẵn.
Khi yên vị, chiếc phi thuyền tư nhân liền cất cánh bay đến đích là hành tinh Tư Cầu.
“Chà, hành tinh trung tâm của chúng quanh năm nhiệt độ định, thoải mái thì thoải mái thật, nhưng cũng chán ngắt,” Tinh Linh Ngọc lười biếng ngả ghế sofa.
“ , hành tinh Tư Cầu lắm, hơn nửa năm đều tuyết rơi. Nhìn xa cũng là một màu trắng xóa, còn thể đắp tuyết, ném tuyết, còn đủ loại tượng băng nữa chứ, thú vị cực kỳ!” La Quân bên cạnh, chống cằm với vẻ mặt đầy khao khát.
“Ừm, tớ cũng từng thấy tuyết bao giờ, chơi cho mới !” Thủy Linh Lung hào hứng tuyên bố.
Qua Vi cũng thấy háo hức. Trái Đất của họ tuy bốn mùa nhưng vì hiệu ứng nhà kính, một sinh và lớn lên ở miền Nam như cô từng cơ hội thấy tuyết.
Vốn dĩ, cô vẫn luôn mơ rằng khi lớn lên sẽ thi một trường đại học ở phương Bắc để tận mắt chiêm ngưỡng mùa đông nơi !
Thế nhưng biến cố xảy , việc học của cô cũng dang dở. Bây giờ thể đến hành tinh Tư Cầu ngắm tuyết, trong lòng cô khỏi mong chờ.
Qua Đường ngoan ngoãn cạnh chị gái, bé cũng từng thấy tuyết nên đang chăm chú lắng bàn luận.
Hành tinh Tư Cầu cách hành tinh trung tâm quá xa. Ba giờ , phi thuyền đến nơi và đáp xuống sân bay vũ trụ.
“Nhanh lên, chúng đồ thôi!” Thủy Linh Lung phấn khích thúc giục.
Qua Vi dẫn em trai một bộ quần áo giữ nhiệt dày thoáng khí, đeo thêm kính bảo hộ, găng tay và khăn choàng, biến hai chị em thành hai chú gấu đích thực.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-ta-deu-tham-tang-bat-lo/chuong-314.html.]
Cô bước khỏi phòng thì choáng váng, Thủy Linh Lung và còn mặc đồ trông cồng kềnh hơn.
Năm hi hi ha ha ngoài. Cửa khoang phi thuyền mở, một luồng khí lạnh buốt ập mặt, ai nấy đều thầm may mắn vì mặc đủ ấm.
Bên ngoài tuy giá rét nhưng sân bay hề vắng vẻ, du khách qua tấp nập.
Hành tinh Tư Cầu là một thế giới tuyết trắng mênh mông. Lớp tuyết dày phủ kín mặt đất. Qua Vi là đầu tiên bước chân lên, cô khẽ trượt chân, suýt nữa thì lún cả lớp tuyết dày.
“Á, nền tuyết trơn quá!” Qua Vi kinh ngạc kêu lên.
“Trời ạ, tuyết trơn sâu!” Thủy Linh Lung cũng hét lên.
Năm loạng choạng bước tuyết, tiến về phía cổng của sân bay.
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Đi một đoạn, Thủy Linh Lung đột nhiên nổi hứng, vo một nắm tuyết đất ném thẳng đầu Tinh Linh Ngọc.
“Này, ném tớ!” Tinh Linh Ngọc hét lên, cũng vội vo một cục tuyết ném trả, nhưng đáng tiếc là cô ném chuẩn, trúng ngay La Quân bên cạnh.
“Linh Ngọc, ném tớ gì?” La Quân ngơ ngác hỏi.
“Ha ha, ném trượt thôi,” Tinh Linh Ngọc ngượng ngùng đáp, vo một cục tuyết khác ném .
Lần , cô vẫn ném trúng Thủy Linh Lung mà trúng Qua Đường.
Thế là La Quân, Qua Đường và cuối cùng là cả Qua Vi đều tham gia cuộc chiến ném tuyết.
Trong lúc nhóm Qua Vi đang vui chơi thỏa thích ở hành tinh Tư Cầu, phi thuyền của Cao Anh và Da Đức chở theo đám hải tặc gian của A Kho Đạt cũng sắp đến hành tinh trung tâm.
Chiếc phi thuyền màu trắng từ từ đáp xuống khu vực sân bay vũ trụ của hành tinh trung tâm.
Cao Anh và Da Đức bước xuống phi thuyền, bên ngoài chờ sẵn.
“Giao bọn A Kho Đạt cho chúng ,” dẫn đầu mặc quân phục màu xanh lục, dáng thẳng tắp, tiến đến gần Cao Anh.
“Tất cả đều ở trong đó,” Cao Anh gật đầu, chỉ phi thuyền phía .