Bà Lâm đàn ông trẻ tuổi mặt, khỏi cảm thán trong lòng, ngờ Đoàn trưởng Tần trẻ như . Nghe chồng giới thiệu xong, bà liền vô tư mời: “Cậu Tần, trưa nay nhà bữa lớn, ghé nhà thím ăn cơm nhé?”
Biểu cảm của Tần Nghị chút đổi tinh tế. Chẳng từ bao giờ, những xung quanh đối với luôn là sự kính sợ xen lẫn sùng bái. Cái cảm giác đối đãi một cách thẳng thắn và nhiệt tình như bà Lâm thế , lâu lắm mới cảm nhận .
Nụ môi dường như cũng ấm áp hơn. “Vâng ạ. Vậy cháu khách sáo nữa nhé, thím!”
Lâm Vân đang hối hận vì sự đường đột của , thì mặt mày tươi rói: “Cậu Tần, ơi, nào, chúng siêu thị thôi!”
Thế là, cả nhóm chia hai xe, cùng đến siêu thị trong căn cứ.
Vừa siêu thị, bà Lâm vung tay chỉ đạo: “Thịt, mua hết! Rau củ, mua hết! Gia vị, mua hết! Hôm nay sẽ trổ tài cho cả nhà xem!”
Vừa lựa đồ, bà tranh thủ hỏi: “Cậu Tần , kiêng ăn món gì ?”
Tần Nghị lắc đầu, tỏ ý kén ăn, dễ nuôi.
“Vậy đặc biệt thích ăn món nào ?” Lâm Vân hỏi.
“Món nào thím nấu cháu cũng đều thích ăn ạ!” Tần Nghị đáp một cách nghiêm túc.
Nghe xong câu , bà Lâm tít cả mắt. là trai Tần khéo ăn khéo thật!
Đi bên cạnh, Tiểu Tề khỏi ngơ ngác. Hôm nay thật quá ảo diệu , đây... đây thật là vị đoàn trưởng đại nhân lạnh lùng ít trong truyền thuyết ?
Hôm nay mới , hóa đoàn trưởng nhà cũng dẻo miệng nịnh khác ghê gớm thế !
Nửa tiếng , cả nhóm mua sắm đầy ắp giỏ hàng. Đến lúc thanh toán, Tần Nghị nhất quyết giành trả tiền: “Chú thím vất vả nấu nướng là , thể để hai tốn kém nữa ạ?”
Một câu khiến ai nấy đều vui vẻ hẳn lên. Chỉ Tiểu Tề là càng thêm rầu rĩ, lúc nghĩ chiêu nhỉ?
Qua Vi hai mắt sáng rực, khoác vai Qua Đường, lảo đảo về phía . Aaa, chỉ giọng mà dáng cũng quyến rũ c.h.ế.t !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-ta-deu-tham-tang-bat-lo/chuong-31.html.]
Qua Đường kỳ quái chị, thắc mắc hỏi: “Chị hai, chị thế?”
Sợ khác bản chất mê giọng của , Qua Vi vội vàng buông tay , thẳng , cố tỏ như gì: “Không , chị chỉ nghĩ đến việc sắp ăn ngon nên phấn khích thôi!”
“À...” Qua Đường lúc mới yên tâm.
Vừa về đến nhà, bà Lâm lao ngay bếp, Qua Vi cũng theo để phụ .
Nghe giọng quá nhiều, cô cũng dần đắm chìm trong đó. Qua Vi phụ giúp , vểnh tai lên, vẻ mặt đầy hưởng thụ lắng âm thanh trầm ấm truyền đến từ phòng khách. La la la, cuộc sống thật là tươi .
Qua Võ ở phòng khách tiếp chuyện, còn Qua Đường thì cứ qua , thỉnh thoảng lượn bếp. Hễ thấy món nào nấu xong là nhanh tay bốc một miếng, bỏ miệng với vẻ mặt thỏa mãn. Chà, ngon tuyệt!
Chỉ là, mỗi khi định tay nữa, bà Lâm sẽ ngay lập tức nhanh-gọn-lẹ dùng đũa gõ tay : “Còn ăn nữa hả? Khách còn ăn ! Mẹ bao nhiêu , dùng tay bốc thức ăn!”
Qua Vi bên cạnh khoái chí em trai mắng, ngậm mồm.
Bà Lâm thao tác nhanh, chẳng mấy chốc, một bàn thức ăn thịnh soạn đầy đủ sắc hương vị dọn lên. Mùi thơm nức mũi lan tỏa khắp căn phòng, đ.á.n.h thức con sâu đói trong bụng mỗi .
“Cậu Tần, mau bàn ăn cơm .” Bà Lâm bưng món cuối cùng lên bàn, vui vẻ giục.
“Cậu Tần, đây, hôm nay chú cháu một chén! Tiểu Tề, cũng luôn !” Qua Võ vợ ảnh hưởng, cũng trở nên thoải mái hơn, lấy một chai rượu trắng từ tủ , sang sảng mời.
Trong chốc lát, quây quần quanh bàn ăn, ăn uống rôm rả.
Khi Tần Nghị gắp một miếng thức ăn, chỉ nếm thử, liền liếc Tiểu Tề bằng ánh mắt đầy thâm ý. Thằng nhóc , bảo dạo cứ chạy sang đây, hóa là lén lút đến đây ăn vụng ?"
"Tiểu Tề rùng , ngẩng đầu lên liền bắt gặp ánh mắt c.h.ế.t chóc của đoàn trưởng. Cậu vội vàng nhe răng lấy lòng, trông bộ dạng nịnh nọt hết sức.
Nửa tiếng , bàn chỉ còn đĩa , ngay cả nước sốt cũng vét sạch sành sanh.
Thấy tay nghề của hưởng ứng nhiệt tình đến , Lâm Vân hài lòng mỉm .
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!