“Em học Dược tề học.” Đôi mắt Qua Vi sáng lấp lánh, phản ứng của thầy Viêm Phi, xem chuyện thể.
“Chuyện , cũng là , nhưng điều kiện tiên quyết là chuyên ngành thứ nhất của em đủ xuất sắc !” Thầy Viêm Phi giải thích.
“Ồ, em hiểu !” Qua Vi xong vui vẻ . “Vậy em cần nộp đơn xin học vượt ngành cho thầy Tư Tạp ạ?”
“Không cần, em thể đăng ký trực tiếp mạng Tinh Võng.”
Qua Vi tỏ hiểu. Sau khi chào tạm biệt thầy Viêm Phi, cô thẳng về ký túc xá.
“Qua Vi, về ?” La Quân thấy Qua Vi mở cửa bước liền cất tiếng chào.
“Ừm, tớ về ?” Qua Vi xuống ghế sô pha.
“Chắc là , dạo bác về muộn lắm.” La Quân trả lời, cô bạn với vẻ mặt đầy ngưỡng mộ: “Chiều nay ngầu thật đấy!”
“Cảm ơn lời khen.” Gương mặt Qua Vi cũng lộ vẻ đắc ý nho nhỏ, tràn đầy sức sống của một cô gái trẻ.
“Ha ha, lúc Nhã Lệ về mặt nặng như đeo đá thế nào , cứ như cả thế giới nợ cô .” La Quân ghé sát Qua Vi thì thầm.
Qua Vi gật đầu, cô cũng cảm nhận , cô gái tên Nhã Lệ chắc chắn là một kiêu ngạo, hiếu thắng và bao giờ dễ dàng chịu thua.
Đối với tính cách , Qua Vi ghét, nhưng chắc chắn cũng chẳng ưa gì.
“Kệ .” Qua Vi thờ ơ .
Lúc , cửa phòng nữa mở , Lâm từ bên ngoài bước .
“Mẹ.” Qua Vi bật dậy khỏi ghế, cùng trở về phòng ngủ của .
“Mẹ ơi, con định học kỳ sẽ học thêm môn Dược tề học.” Qua Vi kéo tay Lâm xuống giường, chia sẻ suy nghĩ của .
“Con tự quyết định là .” Mẹ Lâm, luôn cho con tự do phát triển, ôn tồn .
Qua Vi gật đầu, hỏi: “Mẹ, tối nay ăn gì ạ?”
“Hôm nay mệt quá, ăn tạm gì đó nhé?” Mẹ Lâm lộ rõ vẻ mệt mỏi, hôm nay bà bận cả ngày, gần như nghỉ ngơi.
Qua Vi liền : “Mẹ, hôm nay cứ nghỉ , để con nấu cho. Mẹ gọi video cho bố sang ăn cùng luôn nhé!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-ta-deu-tham-tang-bat-lo/chuong-307.html.]
Mẹ Lâm mỉm gật đầu. “Được, bố sẽ chờ ăn món ngon con nấu.”
Qua Vi hăm hở mở cửa chạy ngoài. Nửa tiếng , Lâm đến căn bếp nhỏ ngăn riêng để xem thử, thì phát hiện con gái đang... nấu mì.
Thấy đến, Qua Vi hổ vô cùng, cô lí nhí : “Mẹ ơi, con mới phát hiện , hình như con chỉ nấu mì thôi.”
Mẹ Lâm con gái, bỗng phì . “Không , chúng thể từ từ học mà.”
Qua Vi gắp mì trong nồi chiếc bát chuẩn sẵn. lúc , chuông cửa bên ngoài vang lên, Lâm chạy mở cửa, quả nhiên là bố Qua đến.
Ông chút ngượng ngùng quanh nhỏ giọng : “Lần chúng ngoài ăn , một đàn ông như chạy ký túc xá nữ, cứ thấy là lạ !”
Mẹ Lâm gật đầu. “Hay là chúng xuống bàn đá sân ký túc xá ăn nhé?”
Bố Qua liền giơ cả hai tay tán thành, ông sốt sắng bưng bát mì xuống .
Qua Vi cố ý để một phần cho La Quân, còn Nhã Lệ thì trong phạm vi suy xét của cô, kẻo lòng của xem là lòng lang sói.
Cả nhà ba ghế đá, bố Qua gắp một đũa mì lớn ăn .
“Bố, vị thế nào ạ?” Qua Vi thăm dò.
Vừa cho mì miệng, bố Qua nhận đây chắc chắn tay nghề của vợ , thấy con gái lo lắng như , ông khỏi mỉm . “Ừm, ngon lắm!”
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Nói ông bắt đầu ăn từng miếng lớn. Mẹ Lâm cũng gắp một bát lớn ăn ngon lành, khiến Qua Vi vô cùng hứng khởi, chẳng lẽ là một thiên tài nấu nướng bẩm sinh?
Qua Vi cũng gắp một bát cúi đầu ăn. Chỉ một miếng thôi, cô suýt . Rõ ràng là vị cũng bình thường mà!
“Có ngon đến thế ạ?” Qua Vi ăn xong mì liền lẩm bẩm.
“Ngon chứ, vì mì tình yêu của con gái mà!” Mẹ Lâm đáp.
“ , con gái nấu thì chắc chắn là ngon nhất !” Bố Qua cũng phụ họa.
Qua Vi lặng .
Bố , con yêu hai nhiều."