Sau khi xem xong kết quả, cả ba quân nhân đều một hành động vô cùng thống nhất: mở quang não và gửi bản báo cáo .
lúc , bước phòng để kiểm tra. Thấy ở đây đông như , đó chút ngạc nhiên.
“Xin hỏi, đây phòng kiểm tra dị năng ạ?”
Một trong ba phụ trách vẫy tay hiệu cho đó tới, còn hai thì tươi bước đến chỗ gia đình Qua Võ: “Thưa Qua, mời cả nhà qua phòng khách bên cạnh nghỉ một lát ạ?”
Qua Võ dường như đoán điều gì đó, liền gật đầu, dẫn vợ con sang phòng khách.
Phòng khách trống . Hai đưa gia đình Qua Võ đến vội vã rời ngay, họ còn giám sát buổi kiểm tra.
Tiểu Tề cũng mất, trong phòng khách nhất thời chỉ còn bốn nhà Qua Võ.
“Chồng ơi, lát nữa siêu thị một chuyến , mua nhiều rau một chút, hôm nay em trổ tài mới !” Lâm Vân phấn khích mặt, cứ mỗi vui vẻ là cô thích nấu những món thật ngon.
“Aoo!” Qua Đường thế liền nhảy cẫng lên. Tuyệt quá, bé thích nhất là đồ ăn nấu. “Mẹ ơi, con ăn sườn xào chua ngọt!”
“Bảo bối, thành vấn đề!”
“Cá vược hấp.” Qua Vi cũng gọi món.
“Bảo bối, thành vấn đề!”
“Chân giò hầm!” Qua Võ cũng góp vui.
“Okie chồng yêu!”
“Cho em xin một suất thịt kho tàu ạ?” lúc , Tiểu Tề bước . Vừa đang gọi món, cũng mặt dày chen .
“Không thành vấn đề, Tiểu Tề.” Mẹ Lâm vui vẻ đồng ý ngay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-ta-deu-tham-tang-bat-lo/chuong-30.html.]
Đang lúc rôm rả bàn chuyện ăn uống, một tiếng ho khan từ ngoài cửa vang lên, cắt ngang cuộc trò chuyện sôi nổi của họ."
"Cửa lượt ba bước . Bọn họ chỉ liếc Tiểu Tề một cái tiến thẳng về phía Qua Võ, nhao nhao lên tiếng mời chào.
“Anh Qua, hoan nghênh gia đình gia nhập Đoàn 2 của chúng .”
“Anh Qua, hoan nghênh gia đình gia nhập Đoàn 3 của chúng .”
“Anh Qua, hoan nghênh gia đình gia nhập Đoàn 4 của chúng .”
Nghe , ánh mắt Tiểu Tề lóe lên, khóe miệng khẽ nhếch thành một nụ đầy ẩn ý, dường như đang chế nhạo điều gì.
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Qua Võ còn kịp mở lời, một giọng lạnh lùng của đàn ông vang lên từ ngoài cửa: “Sao thế? Người của Đoàn 1 chúng mà các cũng dám giành ?”
Ba lập tức cứng đờ, ánh mắt đồng loạt đổ dồn về phía Tiểu Tề. Bảo trông quen thế, hóa là của Đoàn 1 thật.
Chết tiệt, cứ ngỡ vớ món hời, ngờ vẫn Đoàn 1 nhanh chân hơn một bước!
Lúc Qua Võ mới cơ hội lên tiếng. Anh ngượng nghịu với ba : “Thật ngại quá, đồng ý gia nhập Đoàn 1 !”
Ba nọ chỉ trừ. Giờ thì hết chuyện của họ , chuồn thôi.
Ngay cửa phòng khách, một quân nhân trẻ tuổi với vóc dáng cao thẳng đang sải bước tiến .
Anh mặc một bộ quân phục màu xanh rêu đậm, hàng cúc cài ngay ngắn đến tận chiếc nút cùng. Gương mặt đường nét góc cạnh, lạnh lùng, nổi bật làn da màu lúa mì khỏe khoắn. Khi tới, như toát một luồng khí thế sát phạt lạnh lẽo. Nhìn ba đang vội vã “hớt tay ”, chỉ thản nhiên gật đầu chào thẳng về phía Qua Võ.
Qua Vi ngây đàn ông đang bước tới. Trời ạ, giọng , trực tiếp còn quyến rũ c.h.ế.t hơn! Mê quá mất~
“Đoàn trưởng Tần, ngài đích đến đây?” Qua Võ vội vàng bước lên đón.
“Sao khách sáo thế? Không cứ gọi thẳng là Tần Nghị ?” Tần Nghị thoáng nở một nụ nhạt, luồng khí thế sát phạt quanh dường như tan , khiến cả trông hòa nhã hơn hẳn.
Qua Võ giật giật khóe miệng, thật sự tài nào gọi nổi. Anh đành ngượng ngùng giới thiệu: “Bà xã, đây là Đoàn trưởng Tần.”