"Tòa nhà Bộ Quốc phòng, tầng thượng.
Hội nghị thượng đỉnh cầu sẽ tổ chức tại đây.
Qua Vi và Thủy Linh Lung thang máy phản trọng lực lên tầng cao nhất. Vừa khỏi cửa, Qua Vi liền ném một quả “bom khói” từ hạt cây mắc cỡ. Một làn sương mù màu hồng nhạt tức thì bốc lên, hai cô gái nhân cơ hội đó mà nhanh chóng lẻn trong.
Cả hai tìm một góc khuất xuống, bắt đầu quan sát những xung quanh.
“Oa, chị Vi ơi, màu da của hành tinh của chị lạ thật đấy, thì quá đen, quá trắng. Vẫn là ở chỗ chị thuận mắt hơn!” Thủy Linh Lung xuống, đôi mắt đảo lia lịa ngừng.
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Lúc , hội nghị bước giai đoạn then chốt. Đại biểu các nước tham dự đang đấu khẩu kịch liệt, lời qua tiếng nảy lửa, tựa như một cuộc chiến khói súng.
Hà tướng quân, với tư cách là đại diện của nước chủ nhà, ở vị trí chủ tọa. Đại diện các cường quốc như nước M, nước E thì theo thứ tự sắp xếp dựa tổng thực lực quốc gia của họ.
“Hà tướng quân, một vấn đề hỏi ngài, khi nước Z của ngài phát hiện phi thuyền, tại hề thông báo một tiếng nào cho chúng ?” Đại biểu nước M trưng vẻ mặt hống hách, vẫn giữ cái giọng bề mà chất vấn.
Không ngờ rằng, bây giờ là thời tận thế , ai còn công nhận cái địa vị của nữa? Thời buổi , chẳng tất cả đều dựa thực lực để chuyện ?
Hà tướng quân thản nhiên liếc đại biểu nước M, “Trước nước M của các lên mặt trăng thành công, cũng thấy các chia sẻ cái gì . Bây giờ, nước Z của chúng dựa mà chia sẻ? Nếu là nước M của phát hiện phi thuyền, liệu các chia sẻ ?”
Từng câu từng chữ như những viên đạn b.ắ.n thẳng đại biểu nước M. Thử đặt tay lên n.g.ự.c tự hỏi, nếu đổi vị trí cho , câu trả lời chắc chắn là . Bọn họ ngốc mà chia sẻ!
“Nước Z của các luôn tự xưng là cộng đồng chung vận mệnh nhân loại ? Sao “chung vận mệnh” nữa ?” Đại biểu Nhật Bản thẳng lưng, lên tiếng.
Khó khăn lắm đại biểu nước M mới im miệng, giờ đến lượt Nhật Bản nhảy gây sự.
Lão tướng quân Ngô lên tiếng: “Nhật Bản các chẳng cũng tự nhận là chủng tộc ưu tú nhất , là các thử cống hiến vô tư một xem nào?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-ta-deu-tham-tang-bat-lo/chuong-299.html.]
Đại biểu các nước khác thấy nước Z tỏ thái độ cứng rắn vô cùng, trong lòng ai nấy đều hiểu rõ, hiện giờ, bọn họ thật sự trông cậy của nước Z.
“Thôi , các vị bớt tranh cãi . Nếu nước Z thật sự ích kỷ, họ còn mời các vị tới đây để thương thảo ?” Lãnh đạo nước E lên tiếng giảng hòa.
Qua Vi trong góc mà ngừng bĩu môi khinh bỉ. Cô thật sự thấy hổ cho nước M và Nhật Bản, đúng là chút tự lượng sức nào!
“Chậc chậc, hành tinh của chị cũng thú vị thật đấy!” Thủy Linh Lung thì xem kịch hào hứng.
“Hừ, một lũ cáo già ăn thịt nhả xương!” Qua Vi hừ lạnh một tiếng, bất mãn .
Chuyện về phi thuyền nhanh chóng lướt qua, hội nghị chuyển sang một chủ đề khác.
Lý Vui Mừng thượng tướng ho nhẹ một tiếng, cho mang năm mươi chiếc Trí não đặt giữa bàn hội nghị. “Đây là Trí não mà đồng chí Qua Vi, hùng tiên phong của nước Z chúng , liều cả tính mạng để mang về từ vũ trụ.”
“Trí não khác với Quang não, nó là một sản phẩm công nghệ cao trí tuệ nhân tạo hóa . Nó chỉ ý thức riêng mà phạm vi bao phủ còn vô cùng rộng lớn. Về cơ bản, chỉ cần bạn ở trong vũ trụ, đều thể kết nối và liên lạc.”
Lý Vui Mừng thượng tướng cầm một chiếc Trí não lên, tỉ mỉ giới thiệu các thông tin liên quan. Đại biểu các nước chằm chằm chiếc Trí não trong tay ông, ánh mắt ai nấy đều trở nên nóng rực. Thứ đúng là báu vật mà!
Hà tướng quân quét mắt một vòng quanh phòng họp, vẻ mặt nghiêm nghị : “Trái Đất của chúng giữa vũ trụ bao la chẳng khác nào giọt nước giữa đại dương, quá nhỏ bé và tầm thường. Hiện tại, chúng nên đấu đá nội bộ nữa, chúng đoàn kết để cùng lớn mạnh!”
Lời lẽ của Hà tướng quân đanh thép, hùng hồn, cả phòng hội nghị lập tức tĩnh đến mức thể thấy tiếng kim rơi.
Thế nhưng, vẫn kẻ lòng phục, thầm nghĩ: Nước Z các tỏ cao thượng như , thì lát nữa đừng mà nhắc đến chuyện tiền nong nhé!
Hà tướng quân dường như suy nghĩ của kẻ nào đó, ông lên tiếng: “Lần , năm mươi chiếc Trí não , nước Z chúng sẽ chia sẻ miễn phí cho !”
Lời của Hà tướng quân dứt, kẻ lẩm bẩm trong bụng lập tức im bặt, thậm chí còn thấy may mắn khôn nguôi. May mà lỡ miệng , nếu thì chẳng tự vả mặt chan chát ?