“Chị Tiểu Vi ơi, chị đến tinh tế, chị kể cho bọn em chuyện ở đó ?” Nhóc Bánh Nướng là hỏi đầu tiên.
“Chuyện ...” Qua Vi ngẫm nghĩ một lát , “Tinh tế vô cùng rộng lớn, Trái Đất của chúng chỉ như muối bỏ bể mà thôi, nhỏ bé lắm. Các em cố gắng học tập để xây dựng Trái Đất của chúng ngày càng lớn mạnh nhé!”
“Muối bỏ bể là gì ạ?” Một đứa trẻ ngơ ngác hỏi.
“Nghĩa là, nếu tinh tế là một đại dương bao la, thì Trái Đất của chúng chỉ là một hạt cát, một giọt nước đáng kể trong đó, khó để nhận !” Qua Vi giải thích.
“Thế đại dương là gì ạ?” Một cô bé tò mò khác vẫn hiểu.
“Đại dương là... là một nơi nhiều nước hơn con suối trong làng gấp vô .” Qua Vi vắt óc giải thích.
Thủy Linh Lung bên cạnh Qua Vi “đấu trí đấu dũng” với đám quỷ nhỏ mà bật , cô đột nhiên cảm thấy thứ thật vô cùng thú vị, cứ thế xem say sưa.
Mãi đến khi Qua Vi vất vả thoát khỏi vòng vây của đám nhóc thì trời sáng hẳn, cũng đến giờ ăn sáng .
Qua Vi, Thủy Linh Lung và Bánh Nướng cùng về nhà thím Cố, phát hiện bữa sáng chuẩn tươm tất.
Thím Cố thấy họ trở về thì vội vàng niềm nở đón: “Tiểu Vi, Linh Lung ? Mau ăn sáng các con!”
Chú Dương ở đầu bàn. Ba Qua Vi lượt chỗ, thím Cố cũng lau tay xuống. Thím chỉ mấy món ăn dân dã bàn, : “Bữa cơm đạm bạc, các con đừng khách sáo, cứ ăn cho no nhé!”
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Chú Dương cầm đũa lên, cả bọn Qua Vi cũng bắt đầu ăn.
Tuy chỉ là những món ăn bình thường, giản dị, nhưng Qua Vi cảm nhận một hương vị khác, lẽ đó là hương vị của nỗi nhớ nhà!
Ăn sáng xong, thím Cố bưng nồi cơm nếp nóng hôi hổi bếp xuống: “Thím ít bánh bột nếp, các con ăn chơi nhé?”
“Bánh bột nếp ạ?” Qua Vi tò mò bước gần, nồi xôi nếp hấp chín tới, hạt nào hạt nấy căng mọng, trong veo như những viên ngọc trai hảo hạng.
“ , năm nay nếp mùa, thím đang chuẩn ủ rượu nếp. Lúc nào ủ xong, con qua thử nhé Tiểu Vi, ngọt lịm, ngon lắm!” Thím Cố nhanh nhẹn việc .
Qua Vi, Thủy Linh Lung và Bánh Nướng, mỗi cầm một chiếc bánh bột nếp tay. Chiếc bánh khỏi nồi còn nóng hổi, bỏng rẫy tay. Lớp vỏ nếp dẻo thơm bao bọc lấy phần nhân đậm đà bên trong, c.ắ.n một miếng từ từ nhai kỹ, vị ngọt thơm lan tỏa khắp khoang miệng.
Qua Vi bảo Tiểu Hạnh mở phòng livestream lên. Ba xổm ở góc sân, ăn bánh xem thím Cố ủ rượu nếp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-ta-deu-tham-tang-bat-lo/chuong-287.html.]
Khung cảnh trong sân hài hòa, yên bình đến lạ.
[Chủ thớt sống thế , mà tui tủi .]
[Huhuhu, bay đến bên cạnh chủ thớt quá !]
[Host ơi lật thẻ em , em ăn thử!]
[Đây là món gì thế ạ? Nhìn ngon quá, tò mò ghê.]
Qua Vi lướt nhanh dòng bình luận, chỉ thím Cố giới thiệu: “Đây là thím Cố, thím đang ủ rượu nếp. Rượu nếp là một loại đồ uống đặc biệt, vị ngọt thanh, dư vị khó quên, nhưng uống nhiều sẽ say đấy.”
[Rượu nếp?]
[Sẽ say ư?]
[Lại sắp sản phẩm mới ?]
[Hóng ing...]
Qua Vi phòng livestream đang sôi nổi, mặt nở một nụ thật tươi: “Đợi về sẽ mang một ít cho nếm thử nhé ~”
[Oa, chủ thớt ơi cho đặt ạ?]
[Nước miếng chảy ròng ròng, lật thẻ em host ơi!]
[Mọi đừng ai tranh với , đặt , đặt , đặt !]
Qua Vi: “...”
Cô bỗng lo lát nữa phòng livestream loạn lên . Nếu thật sự vì chút rượu nếp mà cãi thì mất mặt c.h.ế.t mất!
Ăn xong chiếc bánh bột nếp thơm ngon, Qua Vi cùng thím Cố xin phép cáo từ. Lần trở về Trái Đất, cô còn nhiều việc thành.
Nghe Qua Vi còn việc bận, thím Cố cũng giữ , chỉ dặn dò cô rảnh thì về chơi.