Cả Nhà Ta Đều Thâm Tàng Bất Lộ - Chương 285

Cập nhật lúc: 2025-10-03 12:39:59
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Đi bây giờ luôn á?” Lời đề nghị của Thủy Linh Lung khiến Qua Vi cũng thấy lòng ngứa ngáy, nhưng quyết định đường đột thế nhỉ?

“Đi mà chị, em !” Dường như nhận sự do dự của cô, Thủy Linh Lung liền lắc lắc tay cô nài nỉ.

“Thôi , đúng là thua em luôn!” Qua Vi đành miễn cưỡng đồng ý.

Cô kéo Thủy Linh Lung tiệm cơm, cẩn thận dặn dò tiểu nhị một tiếng mới cùng cô bé rảo bước con đường dẫn đến thôn Đào Khê.

Ngày , khi cô mới đến Đào Nguyên, hai bên đường là sóng lúa xanh rì rập rờn, mạ non đang thì con gái. Còn bây giờ, những cánh đồng chỉ còn trơ từng hàng gốc rạ thấp bé, lúa sớm thu hoạch sạch sẽ.

Mặt trời dần ngả về tây. Qua Vi bất giác kéo chặt vạt áo. Giờ là cuối thu, mặt trời xuống núi là lạnh từng cơn luồn trong áo.

“Chị Vi, còn bao lâu nữa ạ?” Đi hơn nửa tiếng, Thủy Linh Lung vầng dương sắp lặn hẳn xuống núi mà hỏi.

“Còn hơn nửa đường nữa. Linh Lung, chúng chạy lên ?” Qua Vi đề nghị.

Thủy Linh Lung cũng thấy lành lạnh, liền gật đầu.

Hai bắt đầu chạy nhanh hơn. Núi non hai bên đường như cũng chạy đua theo, đặc biệt là vầng thái dương đang lặn , cũng chịu thua mà đuổi theo bước chân của họ.

Cuối cùng, khi dãy núi nuốt trọn tia nắng cuối cùng, Qua Vi và Thủy Linh Lung cũng trông thấy thôn Đào Khê từ xa.

Một dòng nước ôm trọn ruộng xanh, hai hàng núi trải dài sắc biếc!

Thôn Đào Khê hiện giữa khung cảnh như tranh vẽ .

Khi một nữa ngoài thôn Đào Khê, Qua Vi cảm thấy từng ngọn cỏ, cành cây, từng bông hoa, dòng suối nhỏ, mái nhà, con đường sỏi và cả cây táo gai nơi đây... tất cả dường như vẫn vẹn nguyên như những ngày tháng cũ, hiện lên rõ mồn một mắt.

Hai kịp đến gần, những ngôi nhà ngoài rìa thôn Đào Khê vang lên tiếng ch.ó sủa. Thế là xong, cả thôn bắt đầu inh ỏi tiếng ch.ó sủa hết đợt đến đợt khác.

Qua Vi bất giác mỉm hoài niệm, cô bỗng nhớ về cái đêm chật vật khốn cùng khi mới đặt chân đến Đào Nguyên.

“Ai dà, tối muộn ngủ còn lêu lổng thế?”

đấy, muộn thế ở nhà còn chạy ngoài ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-ta-deu-tham-tang-bat-lo/chuong-285.html.]

Những tiếng cằn nhằn quen thuộc vang lên, thật thương, thật mộc mạc. Đây chính là cái tình quê mà cô luôn nhớ.

để tâm đến những lời phàn nàn chẳng hề ác ý đó, chỉ kéo tay Linh Lung thẳng đến sân nhà thím Cố. “Két” một tiếng, Qua Vi đẩy nhẹ, cánh cổng bật mở.

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

“Tiểu Vi, cổng nhà thím khóa , con cứ thẳng là !”

Trong phút chốc, giọng và nụ của thím Cố hiện về trong tâm trí cô.

“Ai thế nhỉ?” Một giọng nữ sang sảng quen thuộc vang lên từ trong sân, ngay đó là tiếng bước chân đang tiến gần cổng.

“Thím ơi, là con về đây.” Qua Vi mỉm , kéo Thủy Linh Lung sân tiện tay khép cổng .

“Tiểu Vi?” Nghe thấy giọng Qua Vi, bước chân của thím Cố khựng , lập tức bước nhanh hơn. Đôi mắt thím ánh lên vẻ kinh ngạc xen lẫn vui mừng, “Tiểu Vi, thật sự là con !”

Thím Cố mừng rỡ quá đỗi, giọng cũng vô tình cao vút lên. Chú Dương và Bánh Nướng đang ở trong nhà cũng vội chạy .

“Chị Tiểu Vi!” Bánh Nướng trông thấy Qua Vi mừng quýnh lên, chỉ vài bước chạy tới bên cạnh cô.

Dưới ánh trăng và chút ánh sáng mờ ảo hắt từ trong nhà, Qua Vi quan sát Bánh Nướng một lượt hài lòng vỗ vai bé: “Cao hơn, đen hơn, mà cũng rắn rỏi hơn đấy!”

“Đương nhiên ạ, ngày nào em cũng rèn luyện sức khỏe mà!” Bánh Nướng liền vội đáp, đôi mắt sáng lấp lánh, hệt như một chú cún con đang vẫy đuôi chờ khen.

Qua Vi liền chiều theo ý bé: “Bánh Nướng giỏi quá! là một trang nam tử hán nhỏ!”

Bánh Nướng thỏa mãn mặt, môi nở một nụ rạng rỡ.

“Ngoài tối lạnh, các con mau nhà nghỉ !” Thím Cố kéo Bánh Nướng đang ngây giữa sân, niềm nở mời hai cô gái nhà.

lúc , cổng sân ai đó đẩy .

“Ối chà, nhà khách đấy ?”

Thím Cố và Qua Vi đầu , thì là bác gái nhà bên cạnh, lẽ thím Cố phấn khích quá, giọng quá lớn nên kinh động đến bà.

 

Loading...