Cả Nhà Ta Đều Thâm Tàng Bất Lộ - Chương 260

Cập nhật lúc: 2025-10-03 12:39:04
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc , Căn cứ còn vẻ hài hòa như khi Qua Vi và rời , khắp nơi đều toát lên một bầu khí ngột ngạt. Nhà cửa vẫn là những ngôi nhà cũ, nhưng trông chúng như mất linh hồn.

Trên bầu trời, hiếm khi thấy xe bay lướt qua, đó, những con đường bên , thỉnh thoảng bộ.

Thế nhưng, những tốp năm tốp ba đều là những đứa trẻ, tay chúng xách những túi đồ nặng trĩu, thở hổn hển.

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

“Tiểu Ngư, ba khi nào về nhà ?”

“Tớ cũng nữa, dạo ngày nào tớ cũng buồn, tớ dám hỏi.”

“Tớ cũng , hai hôm nay tớ trộm thôi, tớ buồn lắm!”

Hai đứa trẻ trông chỉ mới bảy, tám tuổi đang xách những món đồ nặng, đôi tay quai túi siết đến hằn đỏ. Chúng thì thầm với , gương mặt lộ rõ vẻ hoang mang và bất lực.

Thỉnh thoảng vài lớn ngang qua, nhưng ai nấy cũng đều vội vã, dáng vẻ mệt mỏi phong trần.

Tòa nhà “Vỏ Kiếm” vẫn sừng sững vươn lên trời xanh. Tại tầng cao nhất, Hà tướng quân bên cửa sổ trong văn phòng của , ông bất giác về phía chân trời, ánh mắt tràn đầy mong mỏi.

Cậu nhóc Tần và cô nhóc Qua, bao giờ chúng nó mới trở về!

Nửa tháng , một đám lạ mặt từ trời rơi xuống, đến nghênh ngang tuyên bố Trái Đất chúng trưng dụng!

Nghe những lời , Hà tướng quân lập tức nghĩ đến đám giặc vũ trụ trời đ.á.n.h thánh đ.â.m mà A Đạt từng cảnh báo!

Tuy hiện tại Trái Đất vẫn trở thành nô lệ, nhưng Hà tướng quân nhớ lời A Đạt từng , ông lo rằng cứ đà , dân của ông sớm muộn gì cũng sẽ kết cục bi t.h.ả.m !

Bây giờ, mỗi căn cứ đều đám giặc điều động một lượng lớn thanh niên trai tráng, bắt họ ngày đêm đến những nơi chúng chỉ định để đào khoáng sản. Mới đầy nửa tháng mà bao nhiêu mệt đến lột cả da!

Cũng nghĩ đến việc phản kháng, nhưng tất cả đều đám cường đạo đàn áp một cách tàn bạo.

“Tiểu Từ, cháu hành động nông nổi như !” Không nghĩ đến điều gì, Hà tướng quân rút một điếu thuốc, châm lửa, nét u sầu giăng kín gương mặt ông.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-ta-deu-tham-tang-bat-lo/chuong-260.html.]

Bầu trời Trái Đất, tối đen !

Biết đến khi nào, nơi đây mới thấy ánh sáng?"

"Hai ngày , Trái Đất ở ngay mắt. Đứng bên cửa sổ phi thuyền, thể trông thấy rõ mồn một hành tinh xinh đang lao nhanh về phía .

Ăn sáng xong, Qua Vi bên cửa sổ, lặng lẽ dõi mắt về phía Trái Đất. Một lúc lâu , cô mới tới bên cạnh trí tuệ nhân tạo Giáp, cất tiếng hỏi: “Giáp, ngày mai chúng sẽ đến Trái Đất ?”

, nếu gì bất trắc.” Giọng Giáp đều đều vang lên, hề chút cảm xúc.

Nghe Qua Vi , Phù Lan bên cạnh cũng hứng khởi hẳn lên: “Đi nào, chúng khoang điều khiển xem con tàu thế nào!”

Vốn cũng đang rảnh rỗi, cả nhóm ùn ùn kéo tới khoang điều khiển.

“Giáp, phóng to hình ảnh phi thuyền lên.” Phong Thanh Dương lệnh.

“Vâng, thưa chủ nhân!” Trí tuệ nhân tạo Giáp đáp.

Lúc , Trái Đất đang độ bình minh, ráng đỏ rực rỡ ở phía đông bầu trời, nhuộm hồng cả con tàu vũ trụ đang tiến tới.

Khoảng cách gần hơn, hình ảnh chiếc phi thuyền cũng ngày một rõ nét. Mọi thậm chí thể thấy cả những hoa văn và vết xước tàu.

“Chủ nhân, hoa văn hình như chúng gặp ở thì ?” Đột nhiên, A Đạt chỉ góc bên phi thuyền bay đến mặt Phù Lan.

Phù Lan theo hướng nó chỉ, tâm trạng đang vui vẻ bỗng chốc tụt dốc phanh. Hoa văn , họ thể nhận cơ chứ!

Lũ tinh tặc đáng chết, chiếc phi thuyền chắc chắn là của chúng!

Không là đám từ ngàn năm nữa. Cô còn đang định tìm bọn chúng tính sổ, ngờ chúng tự dâng đến tận cửa!

“Chủ nhân mau kìa, !” A Đạt reo lên khi thấy cửa khoang phi thuyền mở , một cái đầu trọc lóc bóng loáng thò đầu tiên.

Phù Lan cũng thấy cái đầu trọc đó. Nhìn kẻ dần xuất hiện từ cửa khoang, đôi mắt cô bất giác nheo đầy nguy hiểm.

Loading...