Cô một loạt bình luận nối đuôi bài đăng của , mới một loáng mà nhảy lên cả trăm tầng !
Sao nhiều rảnh rỗi lướt diễn đàn thế nhỉ? Người của thời đại tinh tế đúng là nhàn rỗi sinh nông nổi mà!
Qua Vi kéo xuống xem thêm vài bình luận bất lực bố , hai tay buông xuôi: “Bố, , giờ tính đây?”
“Cứ kệ nó , chúng cứ cây ngay sợ c.h.ế.t là !” Bố Qua phất tay, tỏ vẻ chẳng gì to tát.
“Chị ơi, chúng thành nổi tiếng ?” Đôi mắt to tròn của Qua Đường long lanh sáng rực.
“Thích nổi tiếng đến thế cơ ?” Qua Vi , cưng chiều cốc nhẹ trán em trai.
“Em tò mò thôi mà!” Qua Đường lè lưỡi, mặt quỷ trêu chị.
“Thôi , muộn đấy, chúng về phòng thôi.” Bố Qua kéo tay Lâm rời .
Nhìn đồng hồ gần một giờ sáng, mai còn dậy sớm tập luyện với nấu cơm nữa!
“Chị ơi, ngủ ngon!” Qua Đường ghé sát , hôn chụt một cái lên má Qua Vi, ngoan ngoãn .
Qua Vi cũng hôn lên má em trai, bé về phòng mới đóng cửa, giường.
Sáng hôm , cả nhà Qua Vi vẫn thức dậy đúng giờ để đến trường.
Trong một trăm đến từ hành tinh của họ, hơn năm mươi các trường Tinh cầu Trung ương tuyển chọn, hơn ba mươi khác các trường học lân cận nhận .
Chưa đến mười còn hiện đang chật vật phỏng vấn, nhưng hy vọng vẻ lớn lắm, e là đợi năm thi .
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Tiết học đầu tiên của buổi sáng hôm nay là tiết Thực chiến.
Huấn luyện viên Viêm Phi vẫn như cũ, bắt cả lớp chạy khởi động mười vòng mới tập hợp để thực hiện bài thể d.ụ.c quân đội.
Đến lúc tập, tinh ý nhận , động tác của Qua Vi hôm nay hề giống với họ!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-ta-deu-tham-tang-bat-lo/chuong-242.html.]
“Huấn luyện viên Viêm, thầy thiên vị!”
“Chẳng lẽ những gì diễn đàn đều là thật ?”
“Tại Qua Vi thể cần tham gia lớp của cô Mary buổi chiều?”
“Dựa mà cô học bài thể d.ụ.c mới, còn chúng ngày nào cũng tập tập một bài cũ rích?”
“Các huấn luyện viên quá bất công, Qua Vi chắc chắn ô dù!”
“ là loại ham hư vinh! Chuyện tuyệt đối nội tình!”
Qua Vi ngơ ngác xung quanh, phát hiện ít đang với ánh mắt phẫn nộ và ghen ghét. Gì thế , cô chọc giận nhiều như từ lúc nào?
“Đủ , các cô các đang loạn cái gì !” Viêm Phi thấy càng càng quá đáng, tức giận gầm lên một tiếng, ngay lập tức dọa cho cả đám im bặt.
“Các tại ư? Vậy sẽ cho mà , bởi vì bài thể d.ụ.c các đang tập còn phù hợp với cô nữa!”
“Có lẽ hiểu tại phù hợp? Đó là vì Qua Vi lĩnh hội tinh túy của bài tập !”
“Khi các tập, bao giờ các thật sự dùng tâm để cảm nhận ?”
“Khi nào các cảm thấy việc tập luyện còn là nỗi thống khổ mà là một sự hưởng thụ, điều đó chứng tỏ các bước đầu lĩnh hội nó!”
“Nếu trong các ai như Qua Vi, thông thạo đến mức đó, cũng sẽ lập tức dạy cho đó bài tập mới!”
Những lời đanh thép của Viêm Phi trong tiết Thực chiến vang vọng khắp sân tập. Mọi xong đều hổ thẹn cúi đầu, đặc biệt là những lời chua ngoa, cay nghiệt, giờ đây càng dám thẳng Qua Vi.
“Qua Vi, xin ...” Có lí nhí lên tiếng.
“Xin .” Câu như thể mở một công tắc, từng tiếng xin lượt vang lên.
Qua Vi: “...”
Thôi thì, cũng chỉ vì quá xuất sắc mà "
"Nghe những lời xin chân thành từ tận đáy lòng, Qua Vi vội vàng xua tay: “Không , bây giờ chuyện giải quyết mà!”