Cả Nhà Ta Đều Thâm Tàng Bất Lộ - Chương 227

Cập nhật lúc: 2025-10-03 12:38:02
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Vâng , chủ nhân là tinh thám mạnh nhất vũ trụ, vô địch thiên hà ạ!” A Đạt vội vàng nịnh nọt.

“Thôi , dẹp cái giọng đó !” Phù Lan lười để ý đến bộ dạng xu nịnh của nó, “Giúp gọi video cho Phong Thanh Dương.”

“Vâng, thưa chủ nhân.” A Đạt lập tức thực hiện.

Cuộc gọi nhanh chóng kết nối. Phong Thanh Dương trông vô cùng tỉnh táo, quần áo chỉnh tề, hiển nhiên thức dậy từ sớm.

“Phù Lan, khi nào cô qua đây?” Phong Thanh Dương phụ nữ mặc đồ đen trong video, một nụ nhẹ nở môi.

“Lát nữa qua. hỏi một chút, chỗ còn trí não phiên bản giới hạn nào ?” Phù Lan thẳng vấn đề.

“Trí não phiên bản giới hạn ?” Phong Thanh Dương nhíu mày suy nghĩ một lát, “Cái thì... cũng rõ lắm, để hỏi thử xem.”

“Nếu , xem cách nào kiếm giúp một cái ,” Phù Lan thêm.

“Được, thành vấn đề.” Phong Thanh Dương nhận lời.

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

“Ừm, lát nữa chuyện .” Phù Lan xong liền dứt khoát tắt máy, “Đi thôi, chúng về.”

Lúc Phù Lan mở cửa bước , cả nhà Qua Vi đang quây quần ăn sáng.

“Tiền bối Phù Lan, về ạ?” Qua Vi thấy Phù Lan liền dậy chào, “Người ăn gì ạ?”

Ăn? Phù Lan liếc bàn thức ăn nóng hổi, hình như lâu nếm thử mùi vị đồ ăn.

“Chủ nhân, thì buổi sáng ăn sủi cảo ạ, sủi cảo ngon lắm đó!” A Đạt bay vòng quanh Phù Lan, lẩm bẩm ngừng.

Mẹ Lâm đưa mắt đ.á.n.h giá Phù Lan, thầm nghĩ đây chính là vị ngủ say lòng đất cả ngàn năm ? Nghĩ đến việc con gái buồn bã vì A Đạt, bà chút mở lời.

Tần Nghị liếc Lâm im lặng khác thường, dậy khỏi ghế, “Tiền bối Phù Lan, mời xuống ăn cùng chúng một chút.”

Những khác thấy ba chữ “tiền bối Phù Lan”, ai nấy đều bất giác thẳng lưng, tỏ vẻ kính cẩn. Vị chính là một đại lão thật sự!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-ta-deu-tham-tang-bat-lo/chuong-227.html.]

Phù Lan chậm rãi bước tới xuống bên cạnh Qua Vi. Qua Vi liền lấy một cái bát sạch, múc đầy sủi cảo đưa cho bà: “Tiền bối Phù Lan, đây là sủi cảo, mời dùng thử.”

“Được, cảm ơn.” Phù Lan nhận lấy bát, lặng lẽ ăn. Bà gắp một chiếc bánh, c.ắ.n một miếng nhỏ bắt đầu ăn nhanh, xem khá hợp khẩu vị.

Ăn uống no đủ, Phù Lan mới dậy, vẻ mặt thỏa mãn với Qua Vi: “Cô cùng đến Phong gia một chuyến.”

Qua Vi gật đầu, chào một tiếng cùng Phù Lan một một rời khỏi nhà.

“Phong gia? Phong gia nào thế?” Có tò mò hỏi.

“Đương nhiên là Phong gia đó , Tinh cầu Trung tâm còn mấy Phong gia nữa chứ?”

“À...” Mọi lập tức hiểu , thì là Phong gia đó!

Phải rằng, Tinh cầu Trung tâm tổng cộng tám đại gia tộc, trong đó Phong gia là gia tộc hùng mạnh nhất. Hễ nhắc đến Phong gia, đều hiểu đó chính là gia tộc đầu Bát đại gia tộc.

“Chậc chậc, Tiểu Vi đúng là hưởng thế !” Một buông lời ghen tị, cơ chứ?

Haiz, đúng là so với , tức c.h.ế.t mà!

Cơ mà, hình như cũng chỉ thể thầm ghen tị mà thôi, chứ mà bì "

"Qua Vi cùng Phù Lan rời khỏi khu trọ. Vừa vài bước, hai một chiếc xe thể thao trông vô cùng sành điệu.

Chiếc xe những đường cong mượt mà, thoạt tựa như một con cá chuồn đang lướt . Thật lòng thì Qua Vi mù tịt về xe cộ, cô chỉ thể dùng hai từ “sành điệu” để miêu tả nó, ngoài chẳng gì hơn.

Trực giác mách bảo cô, giá của chiếc xe e là bán cả cô cũng đền nổi!

Tài xế thấy Phù Lan đến liền vội vàng xuống xe, mở cửa cúi đầu cung kính mời cả hai.

“Lên xe .” Phù Lan yêu kiều ghế .

Qua Vi tự thấy “mặt mũi” lớn như , bèn vòng qua phía bên , tự mở cửa .

 

Loading...