Cuối cùng, Qua Vi tìm thấy nó trong chậu cây trinh nữ. Nó đang cuộn tròn , ngủ ngon lành.
Ba Qua tới, vẻ mặt đầy khó hiểu chằm chằm cây trinh nữ to bất thường.
Vì Tiểu Tề ở nhà nên ông đành nén nỗi nghi ngờ trong lòng, xổm xuống bên cạnh Lưỡi Nhỏ: “Lưỡi Nhỏ, ngoài chơi con?”
Lưỡi Nhỏ lười biếng quẫy cái đuôi, dùng nó che luôn cả đầu , dường như đang chê ba Qua ồn ào.
Qua Võ nhịn mà bật , dậy rời .
Mẹ Lâm vung tay một cái, cả nhà sự dẫn đường của Tiểu Tề liền xuất phát mua sắm.
Một nhà bốn cộng thêm Tiểu Tề nhét chật cứng chiếc xe bay. Chẳng mấy chốc, họ đến siêu thị trong căn cứ mà Tiểu Tề .
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Qua Vi và bước siêu thị, lướt qua giá cả kệ hàng, thầm so sánh một lượt mà khỏi tặc lưỡi. Giá cả ở đây tăng chỉ gấp đôi!
Lâm Vân dẫn Qua Vi lựa đồ dùng sinh hoạt, chịu trách nhiệm mua sắm phía . Tiểu Tề và ba Qua thì đẩy xe theo , tiện thể trông chừng Qua Đường.
“Tiểu Vi, con mua cái chậu hoa to thế ?” Lâm Vân vẫn thấy cây trinh nữ trong phòng con gái nên ngạc nhiên hỏi.
Ba Qua huých nhẹ tay bà, thấp giọng : “Con gái mua thì cứ để nó mua, bà nhiều gì.”
Nghe , Qua Vi sang với ba một cách cảm kích.
Tiểu Tề ở bên cạnh cũng hóng chuyện: “Thím yên tâm, chậu hoa cứ để cháu cầm cho!”
Nói , lấy lòng Qua Vi một cái, nhanh nhẹn vác cái chậu hoa to đùng lên vai. Bấy giờ Lâm mới im lặng.
Dạo quanh hơn một tiếng, chất đầy hai xe hàng, Lâm mới chút tiếc nuối mà dừng tay, chuẩn về nhà.
Đến lúc tính tiền, bà mới phát hiện vung tay quá trán. Vốn dĩ nhiều thứ định mua, nhưng thấy kìm lòng ! Thật đáng c.h.ặ.t t.a.y mà!
Vừa đến quầy thu ngân, Tiểu Tề xông lên định trả tiền. Ba Qua vội vàng cản : “Tiểu Tề, cháu còn trẻ, kiếm tiền dễ dàng gì, giữ một ít mà lấy vợ!”
Bị ba Qua cho một câu, mặt Tiểu Tề đỏ bừng, đành dẹp bỏ ý định giành trả tiền.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-ta-deu-tham-tang-bat-lo/chuong-18.html.]
Khi cả nhà xách túi lớn túi nhỏ ngoài, ba ngược chiều từ phía siêu thị tới. Một phụ nữ trung niên dẫn theo một trai một gái, dáng vẻ hếch mặt lên trời, đôi mắt chỉ thiếu điều lên tận mây xanh.
Khi Qua Vi thấy họ, sắc mặt cô đột nhiên đổi. Cô vội vàng kéo vạt áo Lâm, chỉ về phía đối diện và nhỏ: “Mẹ, kìa!”
Mẹ Lâm theo, tâm trạng vui vẻ cũng bay quá nửa. là oan gia ngõ hẹp, gặp bọn họ ở đây?
Lúc , ba cũng thấy nhà ba Qua. Nhìn bộ dạng túi lớn túi nhỏ lỉnh kỉnh của họ, phụ nữ trung niên đổi hướng, thẳng tới.
“Chị dâu, chị đến thành phố S từ khi nào thế? Sao gọi điện báo cho chúng em một tiếng?” Người phụ nữ trung niên nhiệt tình nắm lấy tay Lâm Vân.
“Hóa là Khương Lệ , coi cái trí nhớ của ! Chúng mới đến hôm qua thôi, còn kịp gọi điện báo cho ba nữa! Các cô chú vẫn khỏe chứ?” Lâm Vân liếc Khương Lệ một cái, để dấu vết mà rút tay .
Vừa Lâm Vân nhắc đến ông nội Qua, sắc mặt Khương Lệ khẽ biến, ấp úng : “Ba... Ba vẫn khỏe. Thôi, chị dâu, chúng em còn mua đồ, khi nào rảnh thì đến nhà chơi nhé!”
Hai đứa trẻ bên cạnh cô cứ như thấy nhà ba Qua, ánh mắt liếc nơi khác.
Ba Qua mặt cảm xúc , chẳng một lời. Qua Vi và Qua Đường bước lên chào một tiếng “thím” cũng im bặt như hến.
Hai nhà cứ thế lướt qua .
Cả nhà Qua Vi trở xe bay, cốp xe và khoang đều nhét chật cứng.
Tiểu Tề : “Thím, chị Qua, cháu còn việc tìm đoàn trưởng, về nhà ạ!”
Lâm Vân vội : “Tiểu Tề , hôm nay phiền cháu quá, trưa nhớ qua ăn cơm nhé!”
Nghe , hai mắt Tiểu Tề sáng rực lên, tươi rói: “Thím khách sáo quá!”
“Hẹn đấy nhé, nhất định qua đấy!” Lâm Vân dứt khoát .
Đợi Tiểu Tề , Lâm lập tức : “Có chuyện mờ ám! Nhà ba của ông chắc chắn xảy chuyện!”
Qua Võ liếc bà, im lặng khởi động xe bay về nhà."