Cả Nhà Ta Đều Thâm Tàng Bất Lộ - Chương 130

Cập nhật lúc: 2025-10-03 12:33:55
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Ha ha, Tiểu Vi, em đừng căng thẳng thế.” A Đạt bộ dạng của cô chọc . “Đây đều là những kiến thức thông thường ở Tinh Tế, chỉ cần em ghi nhớ là vấn đề gì !”

“Cái Tinh Võng giống hệt game thực tế ảo nhỉ!” Qua Vi tấm tắc khen, cô thể cảm nhận ngũ quan của trong Tinh Võng vô cùng chân thật.

“Đương nhiên , mấy thứ mà Trái Đất các em so với Tinh Võng!” A Đạt kiêu ngạo đáp.

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

“Hừ!” Qua Vi vui, một ngày nào đó, Trái Đất bọn họ sẽ trở thành dẫn đầu xu hướng của cả Tinh Tế!

“Thưa tiểu thư, đây là những món ngài gọi, còn đây là nước ép nhà hàng chúng tặng kèm. Mời quý khách dùng bữa!” Anh phục vụ tộc Mèo bưng tới ba chiếc đĩa nhỏ tinh xảo cùng một ly nước đặt lên bàn Qua Vi, đó lịch sự rời .

Qua Vi ba chiếc đĩa, tròng mắt suýt nữa thì rớt ngoài. Đây... đây là cái quái gì thế ?!

Chỉ thấy một đĩa lúc nhúc những con côn trùng trông hệt như giun đất, một đĩa thịt thái lát vẫn còn tươi roi rói, đỏ hỏn những tia máu, và đĩa còn bày một con vật trông gớm ghiếc với cặp mắt to lồi. Chỉ cần liếc qua thôi cô chẳng còn ăn.

May là ly nước ép trông còn bình thường, vài lát lá cây nổi thứ nước màu vàng cam.

“Phụt...” A Đạt thấy đồ ăn bàn lăn bò. “Sao em gọi mấy món ? Mấy món chỉ tộc Man ở hành tinh bên cạnh mới thích ăn thôi.”

“Không bảo cứ gọi bừa vài món ?” Giọng Qua Vi ai oán vang lên trong đầu.

A Đạt im bặt. Ai mà vận may của cô “” đến thế chứ?!

“À ừm... Lúc nãy quên , Tinh Tế nghiêm cấm lãng phí, gọi món là ăn cho hết sạch!” A Đạt yếu ớt thêm một câu.

Cái gì?! Qua Vi đang định uống ly nước ép chuồn lẹ liền ngớ cả . Thứ là cho ăn ? Làm mà nuốt nổi cơ chứ?

Cô rón rén vẫy tay gọi tộc Mèo đang cách đó xa, hạ giọng hỏi: “Cho hỏi, ăn hết mang về ạ?”

“Mang về ạ?” Anh tộc Mèo chớp đôi mắt to tròn, lịch sự từ chối: “Xin quý khách, nhà hàng chúng hỗ trợ dịch vụ .”

“Vậy ăn hết ?” Qua Vi hỏi tiếp.

“Thưa quý khách, nhà hàng chúng quy định ăn hết sạch đĩa ạ~” Giọng tộc Mèo vẫn mềm mại, nụ vẫn ngọt ngào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-ta-deu-tham-tang-bat-lo/chuong-130.html.]

“Được , cảm ơn!” Qua Vi đáp với vẻ mặt đưa đám.

“Đáng ghét!” Qua Vi thầm gào thét trong lòng, đúng là quy định c.h.ế.t tiệt!

Cô cầm d.a.o nĩa bàn lên, bắt đầu cuộc chiến gian nan với “cao lương mỹ vị” trong đĩa.

“Oẹ...” Qua Vi xoa xoa bụng, cái mùi vị đúng là hết chỗ , chẳng lấy một chút gia vị nào, buồn nôn c.h.ế.t . Hơn nữa, trải nghiệm ẩm thực trong Tinh Võng cũng chân thật quá đấy, món ăn kỳ dị thế thật sự là thử thách cực đại đối với vị giác của cô!

Dạ dày cuộn lên một trận cồn cào, Qua Vi vội vàng bưng ly nước ép lên uống một hớp lớn, cố gắng đè nén cái mùi vị kỳ quặc trong miệng xuống.

Miếng thịt chắc chắn là còn sống ? Qua Vi đĩa thịt, nhắm mắt đưa chân nhét một miếng miệng.

“Oẹ...” Cô nôn khan một tiếng, nước mắt nước mũi giàn giụa, vội vàng tu thêm một ngụm nước ép nữa.

Qua Vi liếc đĩa “thịt quái” vẫn còn nguyên, trong khi ly nước ép cạn đáy. Cô bắt đầu cầu cứu tộc Mèo.

“Thưa quý khách, ngài cần hỗ trợ gì ạ?”

chỉ hỏi một chút, nếu ăn hết thì sẽ ?” Qua Vi rưng rưng nước mắt hỏi, cô thật sự thể ăn thêm nữa!

“Thưa quý khách, nếu ăn hết sạch đĩa, quý khách sẽ phạt tiền đấy ạ!” Anh tộc Mèo bụng nhắc nhở.

“A Đạt, tiền để nộp phạt ?” Qua Vi hỏi trong đầu, ăn quỵt giữ nhà hàng rửa bát cả đời nữa?

“Chuyện nhỏ!” A Đạt đáp. Số tiền trong tài khoản của chủ nhân vẫn còn khá rủng rỉnh, bữa ăn chỉ là muỗi.

Nước mắt Qua Vi lưng tròng: “A Đạt, cố tình chơi ?”

“Tiểu Vi, thật mà, chỉ là rời Tinh Võng lâu quá thôi!” Giọng A Đạt đầy vẻ vô tội.

tin mới lạ! Qua Vi chỉ trợn trắng mắt lên trời.

Cô yếu ớt với tộc Mèo: “Xin , no , thanh toán !”

Loading...