Cả Nhà Ta Đều Thâm Tàng Bất Lộ - Chương 126

Cập nhật lúc: 2025-10-03 12:33:51
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghe xong, Qua Vi lập tức ngắt máy chạy thẳng đến bệnh viện.

“Người , chờ trẫm với!” Nón Xanh la lên.

Đáp nó là một tiếng “Rầm” thật lớn, cánh cửa đóng sập , nhốt âm thanh phía .

Qua Vi nhấn nút thang máy, trong lòng ngừng tự nhủ: Sẽ , nhất định sẽ chuyện gì"

"Qua Vi từ lầu xuống thì thiết quang não tay bỗng vang lên.

Cô cúi đầu , hóa Lâm gọi tới, liền vội vàng nhấn nút .

“Mẹ, ba đang ở ?” Qua Vi vội hỏi.

“Tiểu Vi, con về ? Bọn đang ở bệnh viện.” Giọng Lâm mừng rỡ nhưng giấu vẻ mệt mỏi.

“Ở bệnh viện ạ? Có ba xảy chuyện gì ?” Qua Vi lo lắng gặng hỏi.

“Tiểu Vi, con cứ đến đây . Bọn ở phòng 601, lầu 3 nhé.” Mẹ Lâm vội vã một câu cúp máy, hình như bên cạnh đang gọi bà.

Tại phòng bệnh 601 lầu 3, bên trong chỉ một chiếc giường duy nhất. Trên giường, một đàn ông vạm vỡ với làn da rám nắng đang lặng lẽ đó.

Qua Vi đẩy cánh cửa đang khép hờ bước đến bên giường, ánh mắt cô dừng đàn ông , tài nào rời .

Đầu và ông quấn kín băng gạc, chỉ để lộ đôi mắt và khuôn miệng. Trên lớp gạc trắng muốt lấm tấm thấm máu.

Có lẽ cảm nhận ánh nóng rực của cô, hàng mi giường khẽ run rẩy từ từ mở .

Người đàn ông mở mắt thấy Qua Vi bên cạnh, ông xúc động, lập tức gượng dậy nhưng vô tình động đến vết thương, đau đến mức liên tục hít sâu.

“Ba, ba cứ yên !” Qua Vi thấy vết thương của ba bắt đầu rỉ máu, tức thì cuống cả lên.

Qua Võ con gái thật kỹ, gương mặt dần giãn thành một nụ , “Tiểu Vi về đấy ! Gầy , đen .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-ta-deu-tham-tang-bat-lo/chuong-126.html.]

“Ba, ba đừng nữa!” Qua Vi lo lắng những vết thương của ông.

“Không , chỉ là vết thương nhỏ thôi mà.” Qua Võ xòa, chẳng mấy bận tâm, cứ như thương .

“Vết thương nhỏ? Nếu đến kịp lúc, cái mạng già của ông giữ cũng là cả một vấn đề đấy!” Mẹ Lâm đẩy cửa bước , lườm Qua Võ với vẻ mặt lên án.

Qua Vi đầu Lâm, “Mẹ, mặc bộ đồ ?”

Chỉ thấy Lâm mặc một bộ đồng phục bác sĩ, phía còn một cô y tá trẻ tuổi cùng.

“Ha, con đó thôi, con bây giờ cừ lắm đấy!” Ba Qua nháy mắt tinh nghịch với con gái.

Cô y tá trẻ phía Lâm tiếp lời, “Anh Qua sai ạ, dị năng hệ Thủy của chị Lâm biến dị nên lợi hại lắm, vết thương nào tay chị cũng thành vấn đề, cứ như giật từ tay Tử Thần về !”

Bị hai khen, Lâm chút ngượng ngùng, bà nguýt yêu: “Tiểu Tình, chị lợi hại như em .”

“Mẹ, dị năng của biến dị từ khi nào ?” Qua Vi kinh ngạc hỏi, cô mới hơn ba tháng mà nhà cửa đổi nhiều quá.

“Tiểu Tình, em việc , gì thì qua gọi chị nhé.” Mẹ Lâm với cô y tá.

“Vâng ạ, chị Lâm. Cả nhà cứ tâm sự ạ.” Tiểu Tình vui vẻ đáp xoay rời khỏi phòng bệnh.

“A Đường ?” Qua Vi xuống chiếc ghế bên cạnh giường bệnh mới hỏi.

“Thằng bé , giờ là bận rộn !” Mẹ Lâm cũng tìm một chỗ xuống, tủm tỉm .

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

“Người bận rộn?” Qua Vi chút hiểu, em trai cô chỉ là một nhóc con, gì mà bận rộn chứ?

“Em trai con bây giờ oai lắm, nó là vua trẻ con trong căn cứ đấy, quân đội đặc cách mời “Đoàn trưởng” của đội thiếu niên, chuyên dạy mấy đứa trẻ trong căn cứ học cách dùng dị năng!”

Ba Qua giường cũng chịu yên, mặt mày hớn hở , cứ như chính mới là vua trẻ con .

“Được , ông yên cho ! Nhìn băng gạc của ông , mới cử động lung tung ?” Mẹ Lâm mắt sắc thấy vết m.á.u mới rỉ lớp băng, giọng bà lạnh , nghiêm khắc quát.

 

Loading...