“Ừ, ba .” Ba Qua tít cả mắt.
“Ba ơi, ngày mai con về tới nhà .” Qua Vi thêm.
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
“Ừ, lát nữa ba bảo con chuẩn thật nhiều món con thích ăn nhé!” Ba Qua đáp.
Qua Vi mới trò chuyện với ba vài câu thì bên vọng tới tiếng gọi ồn ào. Ba Qua vội vàng cúp máy ngoài.
Qua Vi thoáng thấy những tiếng nổ “ầm ầm” liên tục phát từ trong video, âm thanh đặc biệt chói tai giữa đêm khuya tĩnh lặng.
Qua Vi siết chặt tay, ba cô chắc chắn dối!
Lúc , Tần Nghị cũng kết thúc cuộc gọi video, bước tới : “Tình hình ở căn cứ , e là chúng ngay trong đêm!”
Tim Qua Vi thịch một tiếng. Cô ngay ba đang dối mà, quả nhiên là ông đang lừa cô"
"Tần Nghị và Qua Vi lượt về chân núi. Thấy họ, Lâm Thanh huýt một tiếng sáo, cợt nhả:
“Chà, dạo về ?”
Tần Nghị mặt cảm xúc liếc cô một cái, Qua Vi cũng chẳng buồn đáp lời.
“Mọi chuẩn , chúng xuất phát ngay!” Tần Nghị quét mắt sáu còn , lạnh lùng lệnh.
“Tần đội, xảy chuyện gì ?” Ngô Thiên lập tức hỏi.
“ , căn cứ biến !” Tần Nghị khẳng định.
Nghe , Lâm Thanh cũng thu vẻ mặt đùa cợt của .
Trăm Tú Nhi yên lặng hàng, Lưu Đại Xuân đỡ Viên lão dậy, cả ba đều tiếng nào.
“Chúng !” Thấy đều , Tần Nghị thẳng lên phía dẫn đầu.
Cả đội vẫn giữ nguyên đội hình như lúc leo núi, cẩn trọng bước trong bụi cỏ rậm rạp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-ta-deu-tham-tang-bat-lo/chuong-122.html.]
Chiếc xe bay đậu cách đó xa, trong một lùm cây. Cả nhóm bộ chừng nửa tiếng thì tới nơi.
Dưới ánh trăng mờ ảo, chiếc xe bay quân dụng màu xám bạc lặng lẽ đậu trong bụi cỏ, vỏ xe phản chiếu những vệt sáng lấp lánh.
Vừa trông thấy chiếc xe bay, Trăm Tú Nhi, Lưu Đại Xuân và Viên lão đều sững tại chỗ. Đây là cái thứ quái quỷ gì ?!
Đặc biệt là Viên lão, ông sửng sốt đến mức cứng đờ, bỗng cảm thấy hơn nửa đời của dường như sống hoài sống phí.
Trăm Tú Nhi và Lưu Đại Xuân cũng chẳng khá hơn là bao, cả hai đều tò mò hết đông ngó tây, đ.á.n.h giá chiếc xe kỳ lạ.
lúc , cửa xe tự động mở .
Viên lão giật b.ắ.n lùi thật xa, tốc độ nhanh nhẹn hề giống một ông lão chút nào. “Mọi cẩn thận, con quái vật ăn thịt !”
Trăm Tú Nhi và Lưu Đại Xuân cũng căng thẳng tột độ, dán chặt mắt chiếc xe, sợ ám khí gì đó từ bên trong bay .
Năm Qua Vi thầm. Cũng , những lớn lên ở Đào Nguyên từng thấy xe cộ bao giờ, quả thật chút khó chấp nhận.
“Viên lão, đây là xe bay, cũng giống như xe ngựa, xe bò của thôi, đều là phương tiện .” Qua Vi bước tới đỡ lấy tay Viên lão, dịu dàng : “Viên lão, ngài trong thử xem ạ?”
Viên lão vẫn còn do dự, khi dìu xe, cả ông cứng đờ, co ro một góc.
“Được , tất cả lên xe!” Tần Nghị lệnh, cả đội nhanh chóng định chỗ .
Ngô Thiên vẫn là cầm lái. Thấy xong, điều khiển chiếc xe từ từ bay lên, hướng về phía căn cứ.
Ba Viên lão đều há hốc mồm kinh ngạc. Cái xe ... bay lên ?
Trong đêm tối, chiếc xe lướt vô cùng định. Bay một đoạn, Viên lão bỗng kêu lên một tiếng, sắc mặt ông tái nhợt, mồ hôi túa đầy đầu, hai tay ôm lấy đầu rên rỉ: “Ối, đầu mà choáng váng thế .”
Qua Vi đang định qua xem tình hình thì vạt áo Trăm Tú Nhi ở bên cạnh kéo . “Tiểu Vi, tớ cũng thấy chóng mặt quá, còn buồn nôn nữa.”
Thật Trăm Tú Nhi thấy khó chịu từ lâu, nhưng nếu chịu nổi nữa thì cô cũng phiền .
Qua Vi Viên lão, Trăm Tú Nhi, bỗng vỗ đùi một cái: “Mọi là say xe đấy chứ?”