Thấy , Qua Vi bước đến bên cạnh, nắm chặt lấy tay . Cả hai cùng nín thở, mắt chớp xuống , lặng lẽ cổ vũ cho Qua Võ.
Qua Võ lầu, đàn rắn ở cách đó xa.
Ông cũng hiểu tại thứ mà ai cũng sợ hãi tột độ , ông càng càng thấy chúng đáng yêu. Dường như sâu trong cơ thể ông thứ gì đó đang gào thét, thôi thúc ông tiến gần hơn.
Cảm giác từng xuất hiện khi ông đối mặt với bầy ong vò vẽ, nhưng đó ông cưỡng ép bản lờ . Đêm nay, cảm giác quen thuộc trỗi dậy, và một giọng trong đầu ngừng mách bảo ông rằng, đây thể là một cơ hội tuyệt vời!
Qua Võ l.i.ế.m nhẹ khoé môi, tiếp tục thu hẹp cách với bầy rắn. Cuối cùng, khi chỉ còn cách chúng nửa bước chân, ông quyết đoán dừng .
Ông xổm xuống, ánh mắt dịu dàng lũ rắn như thể đang ngắm một đám trẻ nhỏ đáng yêu, từ từ đưa tay .
Ngay khoảnh khắc , Qua Vi kinh ngạc nhận , ba cô dường như đang phát sáng!
Một luồng khí tức khó tả lan toả xung quanh. Lũ rắn đang ngừng le lưỡi bỗng quên cả cử động, những cái đầu đang ngẩng cao từ từ hạ xuống. Thậm chí vài con còn chậm rãi trườn tới, như đến ôm Qua Võ một cái thật mật.
Những dân lầu đều trố mắt kinh ngạc chứng kiến “kỳ tích” . Họ há hốc miệng đến quên cả thở, sợ chỉ một tiếng động nhỏ cũng sẽ phá vỡ khung cảnh tĩnh lặng mắt.
Xì... xì...
Trong sự yên tĩnh, tiếng rít của một con rắn đột ngột vang lên. Đàn rắn bỗng nhiên náo động, tản tứ phía như ong vỡ tổ, để lộ một con rắn nhỏ xanh biếc đang lười biếng trườn từ con đường chúng tự động rẽ lối.
Có khẽ “hứ” một tiếng, dường như đang chế giễu Qua Võ. phần lớn đều ngơ ngác hiểu chuyện gì đang xảy .
Vẻ mặt Qua Võ vẫn đổi. Ông bình thản con rắn nhỏ, ông thể cảm nhận rằng nó hề ác ý với .
Con rắn nhỏ từ từ tiến gần, dùng cái đầu hình tam giác cọ nhẹ Qua Võ. Đôi mắt nhỏ như hạt đậu của nó tò mò đ.á.n.h giá con mặt.
Qua Võ trìu mến nó, đặt bàn tay mặt con rắn, tựa như đang mời nó kết bạn.
Con rắn nhỏ màu xanh lục men theo ngón tay Qua Võ trườn lên, cuộn tấm nhỏ bé của nó gọn trong lòng bàn tay ông, khoan thai le chiếc lưỡi nhỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-ta-deu-tham-tang-bat-lo/chuong-11.html.]
Qua Võ dùng tay trái gõ nhẹ lên trán nó, ngước mắt về phía đàn rắn đang im lìm rạp mặt đất.
Đôi mắt nhỏ của con rắn cũng theo ông. Không nó nghĩ gì, cái đầu nhỏ bỗng ngẩng cao đầy kiêu ngạo, chiếc lưỡi liên tục thụt thụt , phát một tràng tiếng “xì xì xì” dồn dập.
Bầy rắn bên ngoài như thấy một mệnh lệnh đáng sợ nào đó, chúng đồng loạt rút lui như thuỷ triều, tháo chạy về phía ngoại ô thị trấn. Chỉ trong nháy mắt, còn thấy bóng dáng một con nào nữa.
Nếu trong lòng bàn tay Qua Võ vẫn còn con rắn nhỏ màu xanh lục, lẽ nghĩ gặp ảo giác.
“Được , về cả !” Hồi lâu , giọng lạnh lùng của đàn ông ban nãy vang lên, kéo thoát khỏi cơn mơ.
lúc , một giọng đàn ông khác bỗng oang oang la lên: “Vợ ơi, hình như lúc nãy ném một quả cầu lửa!”
“Chồng , em cũng đang định hỏi quả cầu lửa đó là đây!”
“Anh cũng nữa, lúc đó căng thẳng quá, tự nhiên trong lòng bàn tay xuất hiện một quả cầu lửa.”
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
“Chồng ơi, thức tỉnh dị năng ?”
Âm thanh cuộc trò chuyện dần nhỏ , nhưng ở những tầng lầu khác, các cuộc đối thoại tương tự cũng bắt đầu nổ .
Chỉ là phát hiện trong tay tự dưng thêm một tảng đá, cảm thấy sức lực bỗng tăng vọt, khoẻ đến mức thể nhấc bổng một con trâu, cảm giác như chân lắp thêm lò xo, trở nên mạnh mẽ và đầy uy lực!
Mọi lượt trở về nhà. Ngày mai còn lên đường, ai cũng cần nghỉ ngơi thật .
Qua Võ ngẩng đầu lên tầng lầu đối diện, gật đầu với bóng cao lớn thẳng tắp một cái, bế con rắn nhỏ tay, xoay lên lầu.
Trong phòng, Qua Vi buông tay , ngạc nhiên hỏi: “Mẹ ơi, tay ướt sũng thế ?”
“Chắc là do căng thẳng quá thôi con.” Lâm Vân lơ đãng trả lời, ngừng ngóng cửa.