Cả Nhà Ta Đều Thâm Tàng Bất Lộ - Chương 109

Cập nhật lúc: 2025-10-03 12:33:15
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bộ não? Thổ dân?

Qua Vi nhanh chóng nắm bắt mấy từ khóa , nhưng thể hiểu nổi ý nghĩa của chúng.

lúc , một bóng mặc đồ đen “rầm” một tiếng, ngã vật xuống đất. Quần áo rách thành từng mảnh giẻ, vô vết thương chằng chịt khắp cơ thể, m.á.u tươi ngừng tuôn .

nọ trông thê t.h.ả.m vô cùng, chỉ cần một cái liếc mắt, Qua Vi nhận ngay, đó chính là Tần Nghị!

“Anh Tần!” Qua Vi lao đến bên cạnh , theo bản năng lấy lá cây Trầu Bà từ trong gian .

Qua Vi ngỡ ngàng chiếc lá tay, lúc mới muộn màng nhận , ngờ thành ma gian vẫn còn!

Cô nhét lá Trầu Bà miệng Tần Nghị. Thấy vết thương của vẫn ngừng chảy máu, cô lo lắng sang giọt nước màu xanh đang lơ lửng bên cạnh, hỏi: “Ngươi cách nào cầm m.á.u ?”

“Yên tâm , thể chất của thằng nhóc lắm, c.h.ế.t !” Giọt nước cuối cùng cũng ngừng xoay, giọng trong trẻo cất lên đầy thản nhiên.

Nghe , Qua Vi mới thở phào nhẹ nhõm. Cô ngập ngừng hỏi tiếp: “Ngươi chết, còn thì ? Có c.h.ế.t ?”

Giọt nước bắt đầu xoay tít, như thể một câu chuyện thể nào nhịn nổi: “Khúc khích... Thổ dân nhà cô đúng là hài hước thật!”

Qua Vi sa sầm mặt mày. Lại là “thổ dân”! Chẳng lẽ ngươi là ngoài hành tinh mà cứ mở miệng là gọi khác như !

“Tất nhiên là cô chết!” Giọt nước mới . Nó khuôn mặt đen như đ.í.t nồi của Qua Vi mà tâm trạng vui vẻ mặt.

Ánh sáng giọt nước bỗng rực lên: “Bộ não nay luôn là nhân từ nhất, những leo tháp bao giờ thương vong!”

Lúc , một luồng sáng xanh lục khác xuất hiện, bao phủ lấy Tần Nghị.

Qua Vi tròn mắt , đây là trò gì nữa?

“Tít... tít... Quá trình kiểm tra kết thúc. Vùng não hoạt động 24%, vượt ngưỡng tiêu chuẩn, tinh thần lực đột biến. Dị năng song hệ: Thời gian và Phong.” Giọng điện tử cứng nhắc vang lên nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-ta-deu-tham-tang-bat-lo/chuong-109.html.]

Mắt Qua Vi sáng rực. Hình như cô cũng thấy âm thanh , lẽ nào đây là đang kiểm tra dị năng trong cơ thể bọn họ?

Giọt nước bắt đầu bay lượn quanh Qua Vi và Tần Nghị, đang ý đồ gì.

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

Vết thương của Tần Nghị ngừng chảy máu. Một lúc lâu , ngón tay khẽ giật, từ từ cử động.

Qua Vi vẫn luôn để mắt đến Tần Nghị, thấy liền vội vàng ghé sát : “Anh Tần?”

Nhãn cầu của Tần Nghị đảo mí mắt, hàng mi ngừng run rẩy. Cuối cùng, cũng mở mắt .

Nhìn thấy Qua Vi ở mặt, cố gắng nhếch môi, cất giọng khàn khàn: “Tiểu Vi?”

“Anh Tần, chúng cả!” Qua Vi mừng đến phát . Cô lau vội khóe mắt: “Anh Tần, uống nước ?”

Tần Nghị yếu ớt gật đầu. Qua Vi vội vàng lấy một chai nước, cẩn thận đỡ dậy, đưa đến bên miệng.

Uống nước xong, tinh thần Tần Nghị rõ ràng khá hơn. lúc , bụng vang lên một tràng “ùng ục”. Anh ngượng ngùng với Qua Vi.

Qua Vi vội lấy một chiếc bánh bao đưa cho , đây là bánh dì Cố cố tình chuẩn cho cô.

Nhìn thấy đồ ăn, Tần Nghị, đói bao lâu, nuốt nước bọt ừng ực. Anh cầm lấy chiếc bánh ngấu nghiến ăn.

Lúc , giọt nước nãy giờ im lặng tiếng đột nhiên bay tới, lượn một vòng quanh Qua Vi và Tần Nghị.

Nó bay lên giữa trung, vẻ già dặn : “Khụ... Hai các ngươi leo tháp表現 đều đáng khen, nhưng mà, bổn Sơn Thần...”

Nó đột nhiên ngừng , cố tình tỏ thần bí dí sát mặt Tần Nghị, hỏi: “Này nhóc, tự cung ?”

Tần Nghị đang gặm bánh bao bỗng đỏ mặt tía tai, miếng bánh trong cổ họng cho nghẹn cứng!

 

Loading...