Cô hái hai buồng, đó nhặt thêm ít, cũng rõ chính xác là bao nhiêu quả.
Đến khi đếm xong, Qua Vi trợn tròn mắt. Không thể nào? Có cần trêu ngươi cô như ?
Thế quái nào là 99 quả chuối!
Cô tin mắt , liền đếm nữa, vẫn là 99 quả!
Không bây giờ chạy ngoài nhặt thêm quả nào nhỉ?
Nghĩ , Qua Vi ôm một tia may mắn rời khỏi gian.
Vừa mới ngoài, vô lưỡi đao gió từ lao thẳng tới chỗ cô. May mà Qua Vi chuẩn từ , cô liền lăn một vòng tại chỗ để né phần lớn.
Chỉ là, cú lăn khiến cả Qua Vi dính đầy bùn chuối, trông chẳng khác nào cầu trượt, cứ thế trượt một đoạn xa cỏ!
Những lưỡi đao gió cây vẫn bám riết tha. Qua Vi chẳng kịp ghét bỏ bộ dạng nhếch nhác của , vội vàng cắm đầu cắm cổ chạy, biến mất trong bụi cỏ xa xa. Lũ khỉ cây thấy liền tru tréo giận dữ, rõ ràng vẫn nguôi giận!
Bây giờ đây? Tính thời gian, cô ở tầng hơn 50 phút . Tuy từ tầng thứ mười một trở , thời gian dừng ở mỗi tầng tăng từ một tiếng lên một tiếng rưỡi, nhưng Qua Vi vẫn cảm thấy gấp gáp một cách khó tả.
Thời gian còn nhiều, cô nhanh chóng nghĩ cách thành nhiệm vụ.
Qua Vi về phía rừng chuối xa xa, cuối cùng vẫn quyết định thử xem thể “nhặt của hời” nữa .
Cô lấy Xấu Hổ từ trong gian , dặn dò nó yểm trợ cho , đó xếp bằng cỏ, tập trung chìm thức hải.
Đây là một khả năng mới mà cô khai phá, lấy cảm hứng từ đòn tấn công tinh thần bằng sóng âm của Dơi Chúa. Cô nghĩ cách dùng chính tinh thần lực của để dò xét xung quanh.
Cô lặng lẽ lan tỏa tinh thần lực về phía rừng chuối. Gần hơn, gần hơn nữa.
Qua Vi chọn một cái cây gần rừng chuối để liên kết ý thức.
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Khi cảm giác hóa thành cái cây, cô bắt đầu dùng thị giác của nó để quan sát rừng chuối cách đó xa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-ta-deu-tham-tang-bat-lo/chuong-103.html.]
Đầu tiên cô xuống bãi cỏ. Vốn dĩ nhiều chuối rụng cỏ, nhưng giờ đây chỉ còn một mớ hỗn độn, chuối nát và lá cây vụn vặt trộn lẫn , bừa bộn thể tả.
Qua Vi quan sát kỹ một lượt. Trời ạ, sức chiến đấu của lũ khỉ cũng quá mạnh , thế mà chừa cho cô một quả chuối lành lặn nào!
Xem thể nhặt của hời , Qua Vi đành chuyển mục tiêu lên những cây chuối.
Cô thầm lời xin với cái cây mà đang “mượn tạm”, đó điều khiển cành của nó, dùng một đòn nhanh - mạnh - chuẩn vụt về phía cây chuối gần nhất.
Rắc! Một buồng chuối dài rơi xuống lực tác động cực mạnh. Qua Vi vội vàng dùng ý niệm thu buồng chuối gian.
Cùng với sự lĩnh ngộ ngày càng sâu sắc về sức mạnh gian, giờ đây cô thể thu đồ vật gian mà cần chạm tay, chỉ cần trong phạm vi 5 mét, cô đều thể thu từ xa.
Bầy khỉ một phen náo loạn. Thấy cái cây ngày thường chẳng bao giờ để ý tới dám to gan trộm chuối, cơn tức kịp xả hết của chúng lập tức trút lên “con cá thớt” vô tội .
Vèo vèo vèo!
Từng lưỡi đao gió bay về phía cái cây, c.h.é.m rụng vô lá. Rất nhanh, cái cây vốn đang sum suê tươi thoáng chốc trở nên trơ trụi.
Hu hu hu... Cây đại thụ cất lên tiếng nức nở đầy hoang mang. Nó chọc ghẹo gì ai cơ chứ? Cái lũ khỉ khốn kiếp !
Qua Vi từ xa quan sát mà thấy chột . Cô lặng lẽ đến gần cây đại thụ, dùng nước suối trong gian tưới một vòng quanh gốc cây.
Cây đại thụ đang chìm trong tủi thì bỗng cảm nhận từng dòng nước ấm áp liên tục truyền đến từ bộ rễ. Nó khoan khoái đến mức khẽ rên hừ hừ, chẳng còn tâm trí mà lóc nữa.
Còn về mớ lá cây, chẳng qua cũng chỉ là lá mỗi ngày thôi mà. Cứ coi như lũ khỉ giúp nó “tỉa tóc” miễn phí .
Thấy , nó là một cái cây điều và lạc quan đến nhường nào!
Cây đại thụ sung sướng như lên tiên, nó thể tưởng tượng , chẳng mấy ngày nữa, nó sẽ một mái “tóc” um tùm, thậm chí còn thể nhân cơ hội đổi kiểu tóc mới!
lúc lắm, kiểu tóc cũ nó cũng ngán đến tận cổ .