Cả nhà nghe lén tiếng lòng ta, cái nhà này chưa chết hết là nhờ ta đó - Chương 56: --- Tiệc Tối
    Cập nhật lúc: 2025-10-22 14:55:01
    Lượt xem: 37 
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiệc tối nhà họ Hạ.
Hạ Uyển Bạch dẫn Nguyên Hồng Thái đến gặp Hạ lão gia .
Ba trai cũng đều bận rộn việc của .
Nguyên Cổn Cổn thấy những vị khách liền như thấy cây hái tiền, hai mắt sáng rực phát triển sự nghiệp của .
Nguyên Khinh Khinh thấy những món ăn ngon trong buổi tiệc thì thể rời chân .
Còn hai tiếng nữa là đến lúc Hạ Uyển Bạch sẽ c.h.ế.t.
Nên Nguyên Khinh Khinh cũng vội, cô một trong góc, yên lặng ăn đủ loại bánh ngọt.
“Thỏ nhỏ, em ở đây?”
Mạnh Vũ Tư để mắt đến Nguyên Khinh Khinh từ lâu, một lúc mới xác nhận là cô, ngờ cô thể đến dự tiệc tối nhà họ Hạ.
Nguyên Khinh Khinh đang ăn bánh ngọt, má phúng phính, trông như một con chuột hamster nhỏ: “Mẹ em dẫn em đến.”
“Bà Viên?” Mạnh Vũ Tư cau mày: “Vậy thì bà chắc chắn ý .”
“Sao em vẫn còn gọi bà là !”
“Vừa nãy bà với nhà họ Ngô là bà một đứa con gái xinh , phúc khí, rằng…”
Đang , ánh mắt Mạnh Vũ Tư dừng n.g.ự.c Nguyên Khinh Khinh, làn da trắng như tuyết, khe n.g.ự.c mềm mại…
Chỉ một cái liếc mắt, Mạnh Vũ Tư đỏ mặt : “Tóm là bà cứ thấy ai cũng em trông như sinh năm đứa con trai.”
Anh ngại dám thẳng lời của bà Viên, rằng Nguyên Khinh Khinh n.g.ự.c to m.ô.n.g béo, dễ sinh nở.
Cũng vì câu mà nãy mới chằm chằm n.g.ự.c Nguyên Khinh Khinh…
Trước đây từng phát hiện cô vóc dáng đến , chắc dám thẳng cô nữa .
Nguyên Khinh Khinh đưa tay lên đường chỉ con cái của : …
Thôi , ai thể tự xem cho , nên cô cũng thấy.
“Không bà .” Nguyên Khinh Khinh giải thích xong, kiên định : “Em chỉ một ruột thôi.”
Mạnh Vũ Tư: “Hả?”
Gia đình ruột thịt của cô nghèo ?
Nguyên Khinh Khinh ngẩng đầu Mạnh Vũ Tư, khuôn mặt đỏ bừng như nhỏ máu, vốn dĩ trông thư sinh, nay càng vẻ đáng yêu một cách kỳ lạ.
“Em em, đỏ mặt gì?”
Cô cảm thấy kỳ lạ, chẳng lẽ đang thèm của cô?
Cái !
Mẹ là của cô!
“Không thèm , ý đồ đen tối!”
Nguyên Khinh Khinh cảnh cáo dùng ngón trỏ chọc chọc má Mạnh Vũ Tư.
Đầu ngón tay cô dính kem bánh ngọt, bây giờ nhẹ nhàng chạm má Mạnh Vũ Tư, cảm giác mát lạnh, dính dính mang theo mùi thơm.
Một tiếng "bùng".
Dường như một sợi dây trong tim Mạnh Vũ Tư đứt rời.
Anh phản ứng mạnh, lùi , tránh xa Nguyên Khinh Khinh: “Em… em đừng chạm lung tung!”
Nguyên Khinh Khinh vết kem bánh ngọt mặt Mạnh Vũ Tư, chớp chớp đôi mắt to: “Ồ.”
Đôi mắt quá trong veo sạch sẽ, Mạnh Vũ Tư chút ý trêu chọc nào.
“Anh rửa mặt đây.”
Không hiểu , Mạnh Vũ Tư chạy trối c.h.ế.t.
Anh nhà vệ sinh, đối diện gương, thấy vết kem bánh ngọt mặt.
Anh vốn định rửa sạch, nhưng hiểu ma xui quỷ khiến thế nào đưa tay quệt vết kem, đưa miệng.
Ngọt ngào, thơm lừng, y hệt Nguyên Khinh Khinh, , lẽ cô còn ngọt hơn.
Mạnh Vũ Tư nghĩ , đột nhiên tỉnh táo, tự tát hai cái.
“Mạnh Vũ Tư, mày đúng là cầm thú mà, cả cô em gái lớn lên từ bé mà cũng dám nghĩ!”
“Cầm thú!”
Mạnh Vũ Tư khinh bỉ bản , tự véo đùi hai cái, cuối cùng mới đè nén cái ý nghĩ đáng sợ đó.
Lúc , Nguyên Khinh Khinh, vô tình câu dẫn khác mà , vẫn trong góc, ăn kem.
Cô cong cong khóe mắt, mỉm nhẹ nhàng, sức lan tỏa, khiến cảm thấy cô và cây kem trong tay cô, đều ngon như .
Bùi Thiên Hành chứng kiến cảnh Nguyên Khinh Khinh và Mạnh Vũ Tư.
Vệ sĩ: “Nguyên tiểu thư và Mạnh Vũ Tư vốn là hôn phu hôn thê, tuy hủy hôn, nhưng họ là thanh mai trúc mã.”
“Ngài, thật sự lên chào Nguyên tiểu thư ?”
Gia thế nhà họ Hạ, vẫn đủ để mời Quân chủ.
Đương nhiên, nhà họ Hạ cũng mời Quân chủ.
Quân chủ mời mà đến.
Bùi Thiên Hành định bước tới.
Vệ sĩ bất ngờ kéo : “Ngài đợi chút.”
“Nguyên tiểu thư trông vẻ thích ăn uống, ngài mang cái theo, chắc chắn tán tỉnh thành công.”
Vệ sĩ trực tiếp giật lấy đĩa bánh ngọt từ tay phục vụ bên cạnh, đưa cho Bùi Thiên Hành.
Bùi Thiên Hành Nguyên Khinh Khinh đang bắt đầu tìm đồ ăn ở phía xa, bưng đĩa bánh ngọt tới.
Một bước, hai bước, ba bước…
Rất nhanh đến mặt Nguyên Khinh Khinh, giơ cao đĩa bánh, che nửa khuôn mặt .
“Nguyên tiểu thư thử bánh da tuyết đậu xanh hình gấu trúc ?”
“Ối… oa!”
Nguyên Khinh Khinh thấy mặt Bùi Thiên Hành, nhưng cũng nhận qua dáng và khí chất.
Chỉ là câu c.h.ử.i thề kinh hãi còn hết, cô thấy đĩa bánh ngọt .
Một chú gấu trúc nhỏ lười biếng lá, siêu đáng yêu, ngốc nghếch!
Trực tiếp tan chảy trái tim Nguyên Khinh Khinh, đáng yêu quá!
“Cảm ơn.”
Bùi Thiên Hành đôi tay trống rỗng trong chớp mắt, ngẩng đầu Nguyên Khinh Khinh chạy biến mất như một làn gió, chỉ còn thấy một cái bóng mờ.
Bùi Thiên Hành: …
Bánh ngọt mất , cũng mất .
Vệ sĩ đến an ủi , khen ngợi: “Lần tiến bộ, Nguyên tiểu thư với ngài bốn chữ đó.”
Thật là hiếm .
Hơn nữa câu “ối giời ơi” chỉ một nửa.
Bùi Thiên Hành lạnh lùng nhếch mép: …
Tiến bộ cái quỷ!
Sau khi Nguyên Khinh Khinh chuồn , cô liền tự tìm một nơi yên tĩnh, ngắm chiếc bánh ngọt gấu trúc đáng yêu.
“Huhu, gấu con đáng yêu thế , c.ắ.n một miếng bay đầu thì còn đáng yêu nữa, mà ăn đây.”
“Vậy thì ăn một miếng hết luôn , cứ thế nguyên vẹn bụng em, em sẽ đáng yêu gấp đôi.”
Nguyên Khinh Khinh há miệng thật to, đó nhón lấy chú gấu trúc nhỏ, nhét miệng .
Cảm giác dai dai đàn hồi, đáng yêu ngon miệng.
Nguyên Khinh Khinh mãn nguyện cong cong khóe mắt, vẻ mặt ngây thơ đáng yêu.
“Khinh Khinh, con ở đây , dì tìm con mãi.”
Giọng phá hỏng khí của bà Viên, phá tan bầu khí Nguyên Khinh Khinh đang thưởng thức món ăn ngon.
Cô bất mãn ngẩng đầu bà Viên.
“ tự nhiên mất cả khẩu vị, hóa là mùi cặn bã xộc tới.”
Vừa gặp mặt mắng, sắc mặt bà Viên : “Khinh Khinh, thể vô lễ như , dì đây dạy con như thế.”
Nguyên Khinh Khinh mỉm bà : “Dì dạy , để bố ruột của dạy dì nhé, thế nào?”
Nhắc đến Hạ Uyển Bạch và những , bà Viên đột nhiên cảm thấy m.ô.n.g đau, lòng bàn tay đau.
Hôm qua về nhà, bà cởi truồng, bắt hầu nhổ gai cho mất hai tiếng đồng hồ!
Vì c.ắ.n vỏ sầu riêng mà rách miệng, bây giờ vẫn còn đau!
“Thế thì phiền .”
Bà Viên gặp họ, bà : “Khinh Khinh, để dì giới thiệu cho con một chút, đây là Ngô Dương Vỹ.”
“Là Tổng giám đốc công ty Vạn Vũ.”
Bà giới thiệu với Ngô Dương Vỹ: “Đây là Nguyên Khinh Khinh mà với , xem cô bé lớn lên xinh thế nào?”
Ngô Dương Vỹ đ.á.n.h giá Nguyên Khinh Khinh từ xuống , eo thon n.g.ự.c nở m.ô.n.g cong, trông đúng là dáng dễ sinh nở.
Hơn nữa, khuôn mặt nhỏ nhắn non nớt tuyệt đó càng khiến thích thú.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-nghe-len-tieng-long-ta-cai-nha-nay-chua-chet-het-la-nho-ta-do/chuong-56-tiec-toi.html.]
Ngô Dương Vỹ gật đầu tỏ vẻ hài lòng, đưa tay : “Chào cô, là Ngô Dương Vỹ, vui quen với cô.”
Nguyên Khinh Khinh nể mặt chút nào: “Không chút nào, vui khi quen với .”
Ngô Dương Vỹ cau mày rụt tay .
Bà Viên tức giận: “Nguyên Khinh Khinh, con mới hủy hôn, là của nhà họ Nguyên nghèo nàn như .”
“Dì khó khăn lắm mới tìm cho con một mối nhân duyên như Ngô tổng đây, mà con trân trọng.”
“Nếu vì tình nghĩa con mười mấy năm, đàn ông như Ngô tổng, dì còn chẳng giới thiệu cho con .”
“Điều kiện nhà họ Nguyên của các bây giờ, còn xứng với Ngô tổng !”
Ngô Dương Vỹ: “Bà Viên đừng thế, cô Khinh Khinh là phúc, cũng kén chọn môn đăng hộ đối.”
“Gia đình tiền quan trọng, mấu chốt là thích.”
Nguyên Khinh Khinh đảo mắt: “Vậy thì cũng kén chọn cách tuổi tác nữa ?”
Ngô Dương Vỹ vẻ non nớt như thành niên mặt cô, : “Đương nhiên kén chọn.”
“Rất già già, lớn hơn nhiều tuổi thì ?”
Ngô Dương Vỹ: “Chỉ cần tình yêu, tuổi tác là vấn đề.”
Nguyên Khinh Khinh: “Còn năm đứa con thì ?”
Ngô Dương Vỹ xong mắt sáng rực lên: “Cô cũng thích , cũng nghĩ thế, con cái cần quá nhiều, năm đứa là đủ .”
Nguyên Khinh Khinh mỉm : “ cũng nghĩ , Ngô tổng chê nhiều là .”
Ngô Dương Vỹ liên tục xua tay: “Không , thích trẻ con nhất.”
Bà Viên thấy họ trò chuyện vui vẻ, tâm trạng cũng .
“Nguyên Khinh Khinh, con gả nhà họ Ngô, đừng quên dì là mai mối cho con nhé.”
Bà Viên hôm qua cao nhân chỉ điểm, Nguyên Khinh Khinh vẫn còn khắc bà , nên nhà họ Viên mới gặp nhiều chuyện như .
Nói Nguyên Khinh Khinh về nhà họ Nguyên cũng , nhất định gả cô , áp chế mệnh cách của cô.
Bà Viên chọn lựa kỹ càng nhà họ Ngô, gia thế tệ, chút tiền nhỏ.
Sau ngoài, cũng chỉ sẽ bà – nuôi thuở nào – hề bạc đãi Nguyên Khinh Khinh, còn giới thiệu cho cô một gia đình hào môn.
Ngô Dương Vỹ phương diện lắm, còn thích dùng bạo lực để đạt khoái cảm.
Nhà họ Ngô thích sinh nhiều con trai, sinh đến mức thể hành hạ c.h.ế.t Nguyên Khinh Khinh!
Như , vận mệnh nhà họ Viên sẽ lên, con trai bà đời sẽ thuận buồm xuôi gió.
Nguyên Khinh Khinh vẫn mỉm : “Vậy bà Viên cũng đừng quên là mai mối cho bà nhé.”
Nói xong, ngón tay Nguyên Khinh Khinh bắt đầu cử động.
Bà Viên: ???
Ngô Dương Vỹ cảm thấy cử chỉ của Nguyên Khinh Khinh khi vẫy tay , hệt như tiên nữ thi triển phép thuật.
Âm nhạc vang lên, buổi tiệc chính thức bắt đầu.
Mèo con Kute
Ngô Dương Vỹ đưa tay về phía Nguyên Khinh Khinh: “Nguyên tiểu thư, chúng cùng nhảy một điệu nhé.”
“Anh nhảy với vợ tương lai của .”
Nguyên Khinh Khinh từ chối, Ngô Dương Vỹ ngớ một chút.
Giây tiếp theo, tay kiểm soát mà vươn về phía bà Viên.
Bà Viên định mắng Nguyên Khinh Khinh, thì tay bà cũng kiểm soát mà đặt lên tay Ngô Dương Vỹ.
Ngay đó, hai kiểm soát mà ôm chặt lấy , dán sát , thể tách rời.
Thậm chí, còn mặt kề mặt.
Ngô Dương Vỹ khuôn mặt già nua nhăn nheo của bà Viên, ghê tởm đến mức nôn: “Bà gì thế, buông !”
Ngô Dương Vỹ trông trai, mặt đầy sẹo mụn, lồi lõm.
Mặt kề mặt , bà còn ngửi thấy mùi dầu mỡ hôi hám mặt , tuy còn trẻ nhưng , còn thích hành hạ phụ nữ.
Loại , bà Viên cũng ghét bỏ.
“Giám đốc Ngô, đủ tuổi , thể sàm sỡ chứ?”
Ngô Dương Vỹ giẫm một chân lên chân bà : “Bà già , bà trúng từ lâu, cố tình tiếp cận ?”
“Năm đứa con, bà đang về năm đứa con nhà bà đấy ?”
Không chỉ giẫm, mà còn dùng sức nghiền nát.
Bà Viên đau đến nhe răng, định giải thích, nhưng mở miệng thì hôn lên mặt Ngô Dương Vỹ.
Ngô Dương Vỹ ghê tởm nên càng dùng sức giẫm bà Viên, bà Viên hôn thêm một cái nữa…
Nguyên Khinh Khinh bên cạnh mà thấy ghê tởm, vội vàng chuồn .
Bà Viên thích gán ghép như , thì cứ thành cho chính bà là .
Năm đứa con, đúng lúc.
Bùi Thiên Hành ở cách đó xa thấy.
Nguyên Khinh Khinh dùng thuật điều khiển quỷ, một con quỷ đang khống chế bà Viên và Ngô Dương Vỹ, khiến họ những tiếp xúc mật.
Bùi Thiên Hành xen , chỉ là một con tiểu quỷ, là họa lớn gì.
Hơn nữa, bà Viên và Ngô Dương Vỹ cũng đáng đời!
Mạnh Vũ Tư từ chối nhiều lời mời nhảy của các cô gái, đến bên Nguyên Khinh Khinh, mời cô khiêu vũ.
mới đến gần, ba trai của Nguyên gia bao vây lấy cô.
Ba tranh giành , xem Nguyên Khinh Khinh sẽ nhảy điệu đầu tiên với ai.
Nguyên Khinh Khinh thấy họ tranh cãi đến đỏ mặt tía tai, giây tiếp theo là thể tay tàn nhẫn với .
Cô yếu ớt mở lời: “Hay là, mấy bế em lên, là ba cùng nhảy?”
Ba trai tưởng tượng cảnh tượng đó.
Anh cả nâng tay, hai đỡ eo, ba nâng chân, xoay vòng vòng?
Đây chắc chắn là cảnh tế lễ ?
Nguyên Khinh Khinh đành yên, Nguyên Cổn Cổn và Mục Hạc Hiên ôm eo khiêu vũ.
Mục Hạc Hiên cúi đầu ghé tai hỏi Nguyên Cổn Cổn: “Khi nào thì em cho một danh phận?”
Nguyên Cổn Cổn: …
Mục Hạc Hiên tủi : “Em thể mặc quần xong là nhận , như thế là vô trách nhiệm đó.”
Nguyên Cổn Cổn đỏ mặt: “Lần , nha.”
Tiếng nhạc kết thúc.
Tay của bà Viên và Ngô Dương Vỹ vẫn thể rời , hai vẫn ôm eo mật.
Khiến liên tục về phía họ, tỏ vẻ khinh bỉ.
Hai đành chấp nhận phận, thể thoát .
“Hạ lão gia xuống .”
Bà Viên thấy Hạ lão gia cạnh Hạ Uyển Bạch, khó hiểu.
ngay đó vui vẻ, gặp ai cũng : “Cái cô Hạ Uyển Bạch đó, là ruột của giả thiên kim nhà .”
“Là do thấy nhà cô nghèo, nên đưa cô thiệp mời của Hạ gia, cô mới thể đến dự tiệc tối của Hạ gia đấy.”
“Thấy Hạ Uyển Bạch bám víu Hạ gia, cũng sẽ quá nghèo, đường thoát , cũng yên tâm.”
Những vị khách khác cau mày, nở nụ gượng gạo bà Viên: “Haha, bà là ai?”
Rồi đưa cho bà một ánh mắt khinh bỉ, vội vàng tránh xa bà Viên, hề tiếp xúc một chút nào.
Đương nhiên, những phu nhân nhà hào môn cũng quen bà Viên thuộc tầng lớp thấp kém.
Bà Viên nghĩ nhiều, dù thì gặp ai bà cũng là do đưa thiệp mời cho Hạ Uyển Bạch.
Bà Viên càng chen lên phía , đến mặt Hạ Uyển Bạch, thẳng thừng.
“Phu nhân Nguyên, đưa thiệp mời của Hạ gia cho cô, cô giới thiệu vị lão cho ?”
Bà Viên quá bám víu Hạ gia, điều thể mang tài vận cho Viên gia.
Gần đây, Viên gia cắt đứt nguồn vốn, sắp khác thâu tóm , bà sốt ruột.
Hạ Uyển Bạch nhướng mày, giới thiệu với bà Viên: “Đây là cha .”
“Cha cô?” Bà Viên trợn tròn mắt, đó : “Phu nhân Nguyên thật lợi hại, đầu tiên đến Hạ gia, hề lộ diện, hóa là đang lén lút nhận cha nuôi đó hả.”
Bà Viên còn cố ý nhấn mạnh hai chữ “cha nuôi”.
Lời nghi ngờ gì nữa là Hạ Uyển Bạch xảy chuyện gì đó với Hạ lão gia nên mới nhận cha nuôi.
Hạ lão gia vốn đang tủm tỉm, lời bà Viên , sắc mặt bỗng chốc trở nên âm trầm.
“ là cha ruột của Hạ Uyển Bạch! Cha ruột đó!”
“Người tư tưởng bẩn thỉu như , thật là bẩn nơi của Hạ gia .”
“Người , ném cái thứ dơ bẩn ngoài cho !”
--- Tiểu kịch trường ---
Nguyên Cổn Cổn với vẻ mặt hóng hớt: “Em gái, Mạnh Vũ Tư và Bùi Thiên Hành tán em đó.”
Nguyên Khinh Khinh ngây thơ vô tội: “Bùi Thiên Hành là ai? Em , cũng mì gói, tại họ ‘tán’ em?”
