Cả nhà nghe lén tiếng lòng ta, cái nhà này chưa chết hết là nhờ ta đó - Chương 30: Tôi thật sự không cố ý
    Cập nhật lúc: 2025-10-22 14:54:12
    Lượt xem: 44 
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Từ lối đến cổng chính của trang viên, tổng cộng ba cánh cổng, đều bảo vệ ngăn cản Nguyên Hồng Thái.
Nguyên Hồng Thái chỉ liếc bảo vệ một cái, chiếc xe lao như tên lửa.
Rầm! Rầm! Rầm!
Đâm hỏng từng cánh cổng sắt một, thể ngăn .
Phòng khách nhà họ Nguyên.
Nguyên Hoành An ghế sofa gỗ hồng sắc trị giá hàng triệu tệ, nhâm nhi xanh giá mấy chục nghìn tệ một cân.
“Bố, bảo vệ phía một chiếc xe đ.â.m vỡ cổng, xông .”
Nguyên Anh Trác chiếu hình ảnh từ camera giám sát lên chiếc TV hai trăm inch trong phòng khách.
“Bảo vệ cố gắng ngăn cản, nhưng , chiếc xe vẫn lao thẳng về phía .”
“Giờ là gọi cảnh sát, chúng tự xử lý?”
Nguyên Hoành An uống hết một tách , mới ngẩng đầu TV.
Hình ảnh giám sát từ phía bảo vệ rõ nét, khuôn mặt của lái xe còn rõ hơn cả HD.
“Nguyên Hồng Thái?”
Nguyên Anh Trác: “Bố, bố quen ?”
Nguyên Hoành An nhíu mày: “Anh họ của , đến đây gì?”
Nguyên Anh Trác: “Vậy xử lý thế nào?”
Nguyên Hoành An trong lòng những toan tính riêng: “Xâm nhập gia cư bất hợp pháp, đột nhập nhà cướp bóc bắt cóc tỷ phú, bảo bảo vệ lái xe chặn .”
“Ai chặn , nếu xe hỏng thì bồi thường một chục triệu tệ.”
Một chục triệu tệ là bồi thường cho chiếc xe ?
Xe hỏng còn kèm theo c.h.ế.t!
Một chục triệu tệ là để mua mạng Nguyên Hồng Thái.
Nguyên Hoành An nhâm nhi , sung sướng nghĩ, Nguyên Hồng Thái c.h.ế.t , năm mươi phần trăm cổ phần mà lão gia tử cho sẽ là của .
Đây là do Nguyên Hồng Thái tự tìm đến cái c.h.ế.t chứ!
Cũng thể trách cho Nguyên Hồng Thái sống thêm vài ngày .
“Dừng xe! Dừng xe!”
Nguyên Hoành An đang uống , tiếng hét lên, ngẩng đầu , đột nhiên trợn tròn mắt, đầu óc trống rỗng.
Một chiếc xe thể thao đa dụng, mà vụt một cái, bay thẳng , rẽ ngoặt, lao thẳng tới.
“Đậu xanh!”
Trong giây phút sinh tử, Nguyên Anh Trác phát huy khoảnh khắc huy hoàng nhất đời, thoáng cái lách sang bên cạnh.
Rầm!
Chiếc xe thể thao đa dụng đ.â.m vỡ bàn , đ.â.m về phía Nguyên Hoành An.
Két!
Chiếc xe thể thao đa dụng cuối cùng cũng dừng .
Nguyên Hồng Thái thở phào nhẹ nhõm một dài: Phù.
Cái xe rách , hôm nay hỏng hóc , phanh phanh .
May mà đ.â.m trúng ai.
Nguyên Hồng Thái mở cửa xuống xe.
Nguyên Anh Trác bước tới liền hét lớn: “Ông lái xe kiểu gì …”
Nguyên Hồng Thái nghiêng đầu Nguyên Anh Trác, nhíu mày.
Thằng nhóc đúng là giống hệt bố nó, cũng phát triển âm thầm ranh ma, vẫn là ba đứa con trai của trai hơn.
Nguyên Anh Trác đối diện với ánh mắt của Nguyên Hồng Thái, cùng với khuôn mặt lạnh như băng .
Khí chất của lập tức yếu , cứng nhắc đổi lời: “Ông thương chứ?”
Nguyên Hồng Thái khẽ gật đầu, về phía Nguyên Hoành An.
Anh tiên tư thế kỳ quái của Nguyên Hoành An, đang sofa, tay vẫn bưng tách .
hai chân giơ cao, dạng .
Đũng quần ướt sũng, còn đang nhỏ giọt chất lỏng màu vàng.
Một mùi hôi tanh nồng nặc xộc thẳng mũi.
Nguyên Hồng Thái véo mũi, lùi một bước: “Nguyên Hoành An, mấy chục năm mà mày vẫn còn tè dầm ư.”
Đầu óc trống rỗng, Nguyên Hoành An theo bản năng giơ cao hai chân, cuối cùng cũng hồn một chút.
Ông đầu xe cách m.ô.n.g chỉ một centimet, bàn đ.â.m nát bét.
Chỉ thiếu một centimet nữa, dù ông đ.â.m c.h.ế.t để gặp Diêm Vương, thì ‘trứng’ của ông chắc chắn cũng sẽ đ.â.m nát, thành thái giám!
Nguy hiểm như , ai mà tè quần chứ?
Nguyên Hoành An đầu , giận dữ mắng Nguyên Hồng Thái.
Ngẩng đầu lên Nguyên Hồng Thái mặt biểu cảm, đen như sắt, cả như một thanh kiếm tuốt vỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-nghe-len-tieng-long-ta-cai-nha-nay-chua-chet-het-la-nho-ta-do/chuong-30-toi-that-su-khong-co-y.html.]
Hôm nay mà g.i.ế.c vài , thấy m.á.u thì thể dẹp yên cơn giận của .
Lập tức.
Khí thế của Nguyên Hoành An cũng biến mất.
“Nhị ca, tới đây.”
Nguyên Hồng Thái thứ hai trong nhà họ Nguyên.
Nguyên Hồng Thái liếc mắt một vòng, thấy ghế của , cúi đầu chuyện mỏi.
Nguyên Hồng Thái bèn tự lên đầu xe, đó tiện tay nhặt những mảnh vỡ của bàn tông nát ở đầu xe, định lát nữa sẽ vứt .
Xe yêu của thì tự chăm sóc.
Nguyên Hồng Thái: “Mấy chục năm gặp em tư , chút nhớ nhung, ghé qua thăm em.”
Nguyên Hoành An: “Vâng , em cũng nhớ hai.”
Chắc là nhớ cổ phần của chứ gì?
Nguyên Hồng Thái vội nhắc đến chuyện cổ phần, chỉ là chiếc xe yêu quý của hư nát mà lòng đau xót.
“Em tư , xin nhé, chiếc xe mười mấy năm , phanh hỏng, kiểm soát nên mới đ.â.m .”
“Em tư, chắc sẽ trách chứ?”
Tay cầm một mảnh bàn bằng đá cẩm thạch, miệng thì xin , nhưng mặt mày hung dữ.
Ai mà dám trách chứ!
Nguyên Hoành An khan: “Sao trách hai chứ, hai thương là .”
Nguyên Hồng Thái: “Vậy thì , xe hỏng, thật sự cố ý.”
Anh dám cố ý, con trai vẫn còn trong quân đội, nếu dám phạm tội, con trai sẽ qua vòng kiểm tra lý lịch chính trị.
Anh sẽ trở thành tội nhân thiên cổ mất.
Nguyên Hoành An thật sự ném cốc trong tay , đập khuôn mặt lạnh như băng của Nguyên Hồng Thái, c.h.ử.i rủa ầm ĩ.
M mày từ cổng đến phòng khách, đến năm cây đường!
Mày tông đổ ba cái cổng, đ.â.m thẳng đến tận chỗ của tao, mày bảo mày cố ý?
Quỷ mới tin lời dối của mày!
Nguyên Hoành An trong lòng thì mắng chửi, ngoài mặt vẫn tươi .
“Xe hỏng , lát nữa cứ chọn một chiếc trong gara của em mà về, em tặng .”
Lần Nguyên Hồng Thái từ chối, theo lời cô con gái út , một ngàn năm trăm tỷ đều là của , thì xe cũng là của thôi.
Nguyên Hồng Thái Nguyên Hoành An: “Tặng?”
Nguyên Hoành An đôi mắt lạnh như băng kiếm đó , vội vàng đổi lời.
Mèo con Kute
“Không tặng, là của , tất cả đều là của .”
“Toàn bộ xe trong gara đều là của .”
Nguyên Hồng Thái: “Anh đến đây cũng vì chuyện xe cộ, chủ yếu là xem cuộc sống của giàu nhất như em tư là như thế nào.”
Nguyên Hoành An vội : “Em đưa hai tham quan khắp nơi.”
Nguyên Hồng Thái gật đầu, bước xuống từ đầu xe, vứt mảnh đá cẩm thạch tay , nhếch mép với Nguyên Hoành An.
Nguyên Hoành An tê dại cả da đầu, cảm giác như đầu cắt lìa .
Lập tức dám nhắc đến chuyện quần áo nữa.
Cứ thế, Nguyên Hoành An mặc chiếc quần ướt vì nước tiểu, lẽo đẽo theo Nguyên Hồng Thái, cùng dạo khắp trang viên.
Nguyên Hồng Thái thêm chỗ nào một cái, Nguyên Hoành An liền cho đóng gói chỗ đó.
Nhìn thêm một cái cây, liền cho đào lên, lát nữa sẽ di thực.
Huống hồ, nếu thêm đồ trang sức đại loại thế.
Lòng Nguyên Hoành An đau như cắt.
Mẹ kiếp, Nguyên Hồng Thái đúng là tên thổ phỉ!
Nguyên Hoành An càng nhiệt tình, sắc mặt Nguyên Hồng Thái càng sa sầm.
Làm việc mờ ám nên mới một mực lấy lòng, dùng chút quà mọn mà đuổi ?
Còn cảm kích Nguyên Hoành An đến phát , để bán mà còn giúp đếm tiền ?
Nguyên Hoành An đúng là kẻ tiểu nhân xảo quyệt, lắm mưu nhiều kế!
Nguyên phu nhân về, liền theo tới, đó cùng Nguyên Anh Trác.
“Hôm nay khí thế của bố con tệ, cứ như hoàng đế đang tuần tra cung điện .”
“Người đàn ông bên cạnh bố con là ai thế, phạm gì mà còn tè dầm quần ? Trông cứ như thái giám .”
Nguyên Anh Trác: “...Bố con.”
Nguyên phu nhân: ???
“Cái tè dầm quần, trông như thái giám đó, là bố con.”
“Người phía khí thế như rồng, giống hoàng đế đó là trai của bố con.”
