Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cả Nhà Nghe Được Tiếng Lòng Của Tôi - Chương 80

Cập nhật lúc: 2024-07-30 13:12:35
Lượt xem: 149

Quý Tư Ngữ không muốn nghe Quý Tư Ngạn nói chuyện, cô như là quên mất mình có bệnh tim, thậm chí còn chạy.

Quý Tư Ngữ thở hồng hộc tiến vào Đường gia, sắc mặt trắng đến không nhìn thấy chút huyết sắc, trên người mồ hôi đầm đìa, tựa vào trên người Quý Tư Ngạn.

Quý Tư Ngạn lo lắng quở trách cô, nghe vào tai Quý Tư Ngữ chỉ cảm thấy hắn quá phiền phức.

Ánh mắt cô dò xét Đường gia, tìm kiếm bóng dáng Kỷ Yến Xuyên.

Quản gia kinh ngạc vì hai người bọn họ đến, mời bọn họ đi phòng khách trước, ông muốn báo cáo chủ nhân một chút.

Quý Tư Ngạn vừa nghe liền mất hứng: "Lúc tôi ở bên ngoài, không phải đã báo cáo rồi sao?”

Vẻ mặt quản gia không thay đổi, chỉ bảo bọn họ chờ một chút.

Quý Tư Ngạn còn muốn nói thêm, bị Quý Tư Ngữ ngăn lại: "Cám ơn chú quản gia, chúng ta đến phòng khách chờ là được rồi.”

Quản gia lên lầu báo cáo, hai người bị người khác dẫn đến phòng khách, người vừa đi, Quý Tư Ngạn liền phiền lòng nói: "Em, tại sao nghe lời như vậy?”

Quý Tư Ngữ thật sự là tuyệt vọng với sự ngu xuẩn của Quý Tư Ngạn.

Giọng điệu cô ta lạnh lùng nói: "Anh, có phải anh đã quên, trước đó vài ngày chúng ta còn cùng Đường gia ầm ĩ rất không thoải mái, bọn họ chắc hẳn còn mất hứng. Đây bất quá chỉ là một chút ra oai phủ đầu mà thôi, nếu ngay cả chút làm khó dễ này cũng chịu không nổi, vậy anh về nhà đi.”

🐳 Các bạn theo dõi Phở bò: Tui Là Cá Mặn (https://www.facebook.com/tuilacaman/) để đọc truyện mới 🐳

Quý Tư Ngạn bĩu môi, không phản bác nữa.

Nhìn dáng vẻ không phục của anh, Quý Tư Ngữ thật sự phiền phức.

Cô ta thật sự muốn trực tiếp hỏi Đường Dư một chút, có phải đã sớm biết Quý Tư Ngạn không phải con ruột của bà ta hay không, nếu không sao lại dạy một người đang yên đang lành thành lỗ mãng mất não như thế?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-nghe-duoc-tieng-long-cua-toi/chuong-80.html.]

“Anh, anh phải ngẫm lại, là khoe khoang nhất thời quan trọng, hay là tài phú quan trọng? Hàn Tín cũng có thể nhẫn nhục dưới háng, Câu Tiễn cũng có thể nằm gai nếm mật, Đường gia bất quá là để cho anh chờ thêm một lát mà thôi, cũng không để cho anh làm cái gì. Anh thật sự nên thay đổi tính tình của anh." Quý Tư Ngữ không tự giác oán giận một câu.

Không biết qua bao lâu, quản gia mới trở về.

“Quý thiếu gia, Quý tiểu thư. Lão gia nói bọn họ buổi trưa trở về, các ngươi có thể tùy ý đi lại. Bất quá tiểu tiểu thư đang học, hy vọng các ngươi không quấy rầy cô ấy.”

Quý Tư Ngữ cảm thấy quản gia đối với bọn họ xưng hô thật sự rất quái lạ, gọi bọn họ chính là Quý thiếu gia cùng Quý tiểu thư, gọi Quý Tư Hàm chính là tiểu tiểu thư, đây rốt cuộc ai mới là cháu ngoại Đường gia?

Quý Tư Ngạn cũng cảm thấy không đúng, hắn hỏi: "Vì sao gọi chúng ta chính là mang theo họ gọi, gọi Quý Tư Hàm chính lại là tiểu tiểu thư?”

Quản gia vô tội nói: "Quý thiếu gia, trước kia vẫn luôn gọi như vậy mà.”

“Ông nói hươu nói vượn, trước kia ông gọi tôi là tiểu thiếu gia, hiện tại vì sao gọi ta là Quý thiếu gia?" Quý Tư Ngạn hùng hổ dọa người hỏi.

Quản gia còn sợ Quý Tư Ngạn sao? Ông thong dong nói: "Tôi cũng là nghe theo tiểu thư phân phó.”

“Ông!” Quý Tư Ngạn còn muốn nói gì đó thì bị Quý Tư Ngữ cắt ngang.

"Được rồi, anh, không phải chỉ là xưng hô thôi sao?" Trong lòng Quý Tư Ngữ cũng không thoải mái, nhưng có thể làm gì? Hiện tại rõ ràng Đường gia thích Quý Tư Hàm hơn.

Quý Tư Ngạn ngậm miệng, trong lòng thật sự nghẹn khuất muốn chết.

Hắn trước kia đến Đường gia như vào chỗ không người, ai nhìn thấy hắn cũng chào hỏi. Giờ thì sao? Đến Đường gia còn cần hẹn trước! Còn phải ngồi vào trong phòng khách chờ người khác lên tiếng mới có thể tự do hành động!

Chênh lệch lớn như vậy, ai có thể chịu được?

Quý Tư Ngạn bắt đầu oán giận, sớm biết không nên để Quý Tư Ngữ và Quý Tư Hàm đổi thân phận. Như vậy Quý Tư Hàm không thể trở thành người thừa kế tập đoàn, đãi ngộ của hắn ở Đường gia cũng không thay đổi!

“Đi thôi anh trai, lần thứ hai em tới, anh dẫn em đi dạo đi." Quý Tư Ngữ nháy mắt với Quý Tư Ngạn.

Loading...