Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cả Nhà Nghe Được Tiếng Lòng Của Tôi - Chương 59

Cập nhật lúc: 2024-07-23 09:29:54
Lượt xem: 136

“Tiểu Dư, em làm sao thế? Hôm nay vì Tiểu Ngữ nói nhớ em nên anh mới đưa con bé tới gặp em. Mà em chỉ lo cho Quý Tư Hàm, nó đâu phải là con ruột của chúng ta. Tiểu Ngữ mới là con của chúng ta, em không quan tâm tới cảm xúc của con bé sao?”

“Tiểu Ngữ mới là con gái của em, em không để ý tới con bé thì thôi lại còn muốn tuyên bố với bên ngoài rằng Tiểu Ngữ và Quý Tư Hàm là chị em song sinh, Tiểu Ngữ đã chịu đựng tổn thương đồng ý điều đó mà giờ chỉ là cái danh xưng, em lại không thèm quan tâm tới con bé. Em có biết con bé tổn thương như thế nào không?”

“Không lẽ Tiểu Ngữ là con ruột của em, nhưng không quan trọng bằng Quý Tư Hàm chỉ là đứa con hoang sao?”

Quý Thanh Sơn nói như kiểu Đường Dư đang bất công với con ruột của mình.

Theo suy nghĩ của ông ta, khi biết Quý Tư Ngữ là con ruột của mình thì bà sẽ bù đắp cho Quý Tư Ngữ rất nhiều, nhưng không ngờ rằng mọi chuyện không hề giống thế.

Đường Dư không những không có ấn tượng tốt với Quý Tư Ngữ mà còn bảo vệ Quý Tư Hàm vô điều kiện.

Có điều gì đó không đúng lắm!

Có chuyện gì đó không bình thường!

Đầu óc đang tức giận của Quý Thanh Sơn bất ngờ tỉnh táo lại, không chỉ riêng Đường Dư mà cả Đường gia rất kì lạ.

Trước giờ, Đường gia rất bảo vệ người nhà của mình. Nhưng hôm nay họ lại không hề bảo vệ Quý Tư Ngữ, mặc dù con bé đã được xác nhận là con gái ruột của Đường Dư.

Chuyện này là như thế nào?

🐳 Các bạn theo dõi Phở bò: Tui Là Cá Mặn (https://www.facebook.com/tuilacaman/) để đọc truyện mới 🐳

Lòng Quý Thanh Sơn chợt nghi ngờ, không lẽ họ đã biết thân phận thật của Quý Tư Ngữ sao?

Đường Thần Phong nhận ra sự khác thường trong ánh mắt của Quý Thanh Sơn, lúc nãy biểu hiện của Đường Dư quá lạnh lùng, anh sợ rằng ông ta đoán ra gì đó.

“Anh rể, không ai trách Tư Ngữ đâu.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-nghe-duoc-tieng-long-cua-toi/chuong-59.html.]

Đường Thần Phong đánh lạc hướng: “Chẳng phải Tư Ngữ đã nói rằng công sinh không bằng công dưỡng sao?”

Đường Dư biết lúc nãy mình hơi bốc đồng, nhưng nhớ lại những chuyện ông ta làm với bà và Đường gia ở đời trước qua tiếng lòng của Tư Hàm khiến bà không thể nói chuyện bình thường với ông ta được nữa.

“Hừ.” Đường Dư làm như bị Quý Tư Ngữ làm cho tổn thương.

Quý Thanh Sơn nhớ ra, hình như Đường gia thay đổi thái đổi ngay sau khi Quý Tư Ngữ nói: “Công sinh không bằng công dưỡng.”

Ông ta thật muốn đánh Quý Tư Ngữ.

“Tiểu Ngữ nói linh tinh làm mọi người hiểu lầm.”

Quý Thanh Sơn nhanh chóng giải thích: “Lúc ở nhà Tiểu Ngữ nói mấy hôm nay không được gặp mẹ, con bé cũng muốn gặp ông bà ngoại và cậu út nữa.”

Quý Tư Ngữ cũng tranh thủ cơ hội: “Mẹ, con xin lỗi. Tại con thấy mẹ không nỡ để chị Hàm Hàm rời đi, nên con mới nói thế.”

Đường Dư nhìn có vẻ thoải mái hơn chút.

Quý Tư Ngữ cũng rất biết tranh thủ: “Mặc dù mới gặp chị Hàm Hàm, nhưng con lại rất muốn gần gũi với chị ấy. Nếu mẹ không chê con cũng muốn ở bên cạnh chị ấy để chăm sóc cho mẹ.”

Đường Dư chỉ “ừ” nhẹ, như kiểu bà đã chấp nhận lời giải thích của Quý Tư Ngữ.

“Vậy thì tranh thủ thời gian, thông báo ra bên ngoài rằng Tiểu Dư sinh một cặp song sinh nhưng bị thất lạc tới bây giờ mới tìm thấy được.”

Đường Vân Thương và Đường Thần Phong nhìn nhau trao đổi ánh mắt, hai cha con họ không tin rằng Quý Thanh Sơn sẽ đồng ý chuyện này.

Đường Thần Phong hỏi lại: “Anh rể có gì thắc mắc nữa không?”

Loading...