Cả Nhà Nghe Được Tiếng Lòng Của Tôi - Chương 53
Cập nhật lúc: 2024-07-17 08:21:56
Lượt xem: 154
Quý Tư Ngạn còn muốn tranh luận tiếp với Đường Vân Thương, Quý Tư Ngữ lén lút kéo áo ngăn cản Quý Tư Ngạn.
“Anh, em không sao. Anh đừng nói nữa.” Thấy Đường Vân Thương nhìn Quý Tư Ngạn như thế, trong lòng Quý Tư Ngữ nổi lên một hồi chuông cảnh báo. Cô ta phải lên tiếng ngay lập tức.
“Thật ra con cũng biết chị Hàm Hàm từ bé đã ở với mọi người. Nên mọi người sẽ có tình cảm với chị ấy hơn, mặc dù con là con ruột của mẹ nhưng từ nhỏ không ở gần mọi người nên ông bà thích chị Hàm Hàm hơn con là cũng đúng thôi.”
“Người ta nói rằng, công sinh không bằng công dưỡng. Mẹ với mọi người đã yêu quý chị Hàm Hàm như thế, con cũng sẽ cố gắng yêu thương và sống hòa thuận với chị ấy.”
Quý Tư Ngữ dùng tay miết góc áo của mình, nói rất hay. Đôi mắt cô ta ánh lên sự buồn bã, như kiểu cô ta đang cố gắng thoả hiệp với mọi người.
Văn Ngưng từ nãy tới giờ vẫn cố gắng nhẫn nhịn không nói gì, nhưng hiện tại bà không thể nhịn được nữa.
“Công sinh không bằng công dưỡng? Tôi khá thích câu này, thế cô có thể quay về tiếp tục là con gái của bố mẹ nuôi cô. Họ đã nuôi cô mười tám năm, cũng không thể vì cô là con gái ruột của Đường Đường mà bỏ mặc bố mẹ nuôi. Hàm Hàm cũng thế, con bé được nuôi dưỡng ở Đường gia mười tám năm, trên dưới Đường gia đều rất yêu thương con bé, cũng nên để con bé ở lại Đường gia. Cô cũng có thể quay lại nhà bố mẹ nuôi của mình, Đường gia sẽ không để bỏ mặc cô mà để cô khó chịu với Hàm Hàm.”
Lời nói của Văn Ngưng vừa dứt, như một chiếc búa tạ đánh vào tâm trí của Quý Tư Ngữ. Cô ta biết rằng cô ta đã nói sai.
Cô ta muốn đáp lại lời nói của Văn Ngưng, nhưng lời nói đã nói ra như bát nước đổ đi. Không thể thay đổi.
🐳 Các bạn theo dõi Phở bò: Tui Là Cá Mặn (https://www.facebook.com/tuilacaman/) để đọc truyện mới 🐳
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-nghe-duoc-tieng-long-cua-toi/chuong-53.html.]
Quý Thanh Sơn trừng mắt nhìn con gái, chỉ vì lời nói của con bé mà tình hình bị kéo về tình huống xấu nhất.
“Mẹ nói đúng.”
Đường Dư bất ngờ lên tiếng: “Mặc dù đã có kết quả xét nghiệm ADN, con và Tư Ngữ mới là mẹ con. Nhưng mười tám năm qua, người con nuôi nấng là Hàm Hàm. Con luôn coi con bé là viên ngọc mà nâng niu trong lòng bàn tay, luôn sợ con bé bị tổn thương. Bây giờ bảo con để Hàm Hàm rời đi tới một nơi xa lạ, thật sự con không yên tâm. Mà con bé còn đang bị thương, con lại càng không nỡ rời xa con bé dù chỉ nửa bước.”
Đường Dư nhìn về phía Quý Tư Ngữ, ánh mắt bà không có chút ấm áp nào: “Tư Ngữ đúng là đứa con ngoan, con biết nỗi khổ tâm của mẹ đúng không? Con nói rất đúng, công sinh không bằng công dưỡng, con cũng không thể quên công ơn của bố mẹ nuôi. Nếu như thế thì đừng thay đổi gì cả, cứ như ban đầu thôi. Để không ai khó xử.”
“Tất nhiên, Tư Ngữ không cần lo lắng, bố mẹ sẽ không để cho con bị áp lực về kinh tế hay gì cả, nếu con nhớ mọi người thì con cứ về đây thăm mọi người. Con cũng không cần lo cho Hàm Hàm, con bé vẫn sẽ ở lại đây.”
Quý Tư Hàm ở bên cạnh Đường Dư, cô thấy hôm nay mẹ của mình thật là đẹp!
[Bà ngoại và mẹ thật lợi hại, nhanh như vậy đã bắt được lỗ hổng trong lời nói của Quý Tư Ngữ.]
[Đúng vậy, công sinh không bằng công dưỡng, vậy để Quý Tư Ngữ nhanh chóng về nhà bố mẹ nuôi của cô ta đi!]
[Hiện tại, Quý Tư Ngữ đ.â.m lao phải theo lao, nếu như cô ta cự tuyệt, vậy tương đương tự vả mặt mình, đem lời mình vừa nói coi như bỏ. Nếu như không cự tuyệt, vậy chỉ có thể ngoan ngoãn về nhà "bố mẹ nuôi" của cô ta.]
[Bất quá Quý Thanh Sơn không phải người dễ đối phó, ông ta nhất định sẽ nghĩ biện pháp để Quý Tư Ngữ thu hồi những lời này.]