Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cả Nhà Nghe Được Tiếng Lòng Của Tôi - Chương 128

Cập nhật lúc: 2024-12-02 07:48:40
Lượt xem: 1

Lấy tay quạt gió, Quý Tư Hàm lấy điện thoại di động ra nhìn đồng hồ, phát hiện đã hơn chín giờ.

 

“Đã trễ thế này rồi." Quý Tư Hàm đứng lên, cô vốn định trả lại khăn tay cho Kỷ Yến Xuyên, nhưng mình đã lau mồ hôi, liền cất đi.

 

"Khăn tay em sẽ trả lại cho anh sau khi em giặt xong." Cô ấy nói.

 

"Em phải về, muộn rồi."

 

“Được." Kỷ Yến Xuyên gật đầu.

 

"Xe ở ngay cửa, ngồi xe trở về tương đối nhanh.”

 

Cuộc diễu hành xe hoa kết thúc, các du khách cũng tốp năm tốp ba đi ra ngoài, bọn họ hưng phấn bàn luận về biểu diễn xe hoa, mỗi người đều cao hứng bừng bừng.

 

Quý Tư Hàm và Kỷ Yến Xuyên lẫn lộn trong đám người đi theo dòng người, bọn họ không nói chuyện với nhau, nhưng tự có một cỗ ăn ý.

 

Gió đêm tháng Sáu mang theo một chút mát mẻ, Quý Tư Hàm vừa mới đổ mồ hôi, trên người không khỏi có chút rét run. Cô sờ sờ cánh tay, một giây sau, mùi tuyết tùng ấm áp trên âu phục được khoác lên người cô.

 

Kỷ Yến Xuyên mặc áo sơ mi trắng, ống tay áo quy củ cài nút, cúc áo trước n.g.ự.c cẩn thận tỉ mỉ, nhẹ nhàng kéo vạt áo cho cô.

 

Quý Tư Hàm theo bản năng nắm lấy phía dưới cổ áo, cơn lạnh lẽo lập tức bị xua đi, thân thể ấm lại.

 

"Anh đưa áo khoác cho em, anh không lạnh sao?"

 

🐳 Các bạn theo dõi Phở bò: Tui Là Cá Mặn (https://www.facebook.com/tuilacaman/) để đọc truyện mới 🐳

 

Cười khẽ một tiếng, Kỷ Yến Xuyên lắc đầu: "Anh không lạnh. Em mặc vào, đừng để bị cảm lạnh.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-nghe-duoc-tieng-long-cua-toi/chuong-128.html.]

Quý Tư Hàm mím môi, không cự tuyệt. Cô siết chặt áo khoác: "Cảm ơn.”

 

Lên xe, Quý Tư Hàm nhìn phong cảnh chạy như bay qua ngoài cửa sổ, trong lòng lộn xộn tê dại.

 

[Thật hy vọng thời gian trôi chậm một chút, chậm một chút, nếu như có thể dừng lại ở giờ khắc này thì tốt rồi.]

 

Kỷ Yến Xuyên im lặng thở dài, anh cũng muốn như thế.

 

Niềm vui vừa rồi dường như bị phong ấn theo sự kết thúc của cuộc diễu hành xe hoa, sự im lặng bên trong xe làm cho người ta cảm thấy nghẹt thở.

 

Rất nhanh, xe dừng lại.

 

Quý Tư Hàm lần này cũng không để Kỷ Yến Xuyên mở cửa cho cô, thậm chí còn ngăn Kỷ Yến Xuyên xuống xe.

 

"Không cần xuống tiễn em đâu." Cô nói.

 

"Em sẽ giặt sạch khăn tay và trả lại cho anh."

 

Nói xong, cô không nhìn Kỷ Yến Xuyên thêm nữa, đi thẳng đến cửa khách sạn, không muốn Kỷ Yến Xuyên nhìn thấy biểu cảm trên mặt mình.

 

Quý Tư Hàm cụp mắt đứng trước thang máy chờ đợi, trong lòng vừa cô đơn vừa khổ sở.

 

Cô đi vào thang máy, cảm giác phía sau cũng có người đi vào, sau khi ấn tầng lầu liền đứng ở góc thang máy.

 

Đến tầng trệt, cô còn đắm chìm trong cảm xúc thương tâm, vùi đầu đi về phía trước.

 

Nhưng rất nhanh, cô cũng cảm giác được không đúng, như thế nào phía sau còn có một tiếng bước chân.

Loading...