Cả Nhà Nghe Được Tiếng Lòng Của Tôi - Chương 125
Cập nhật lúc: 2024-12-02 07:47:32
Lượt xem: 1
Đèn đường đã sáng lên, lúc này chính là giờ cao điểm tan tầm, xe cộ cùng người đi đường rất đông, tiếng ô tô chạy cùng người đi đường nói chuyện phiếm tràn ngập bên tai.
Hai người sóng vai đi lại, khoảng cách chỉ có một cánh tay, nhưng ai cũng có thể nhìn ra sự xa cách giữa bọn họ.
Bóng dáng bọn họ bị đèn đường kéo rất dài, thân mật rúc vào nhau.
Quý Tư Hàm chú ý tới một màn này, chỉ cảm thấy chua xót vọt tới cổ họng nghẹn lại, khó chịu cái gì cũng nói không nên lời.
Vô tình bọn họ đi tới cửa chính của hội chợ triển lãm thế giới, có thể rõ ràng nghe thấy tiếng hát, tiếng nhạc cùng tiếng hoan hô bên trong.
[Bên trong hình như là diễu hành xe hoa. Mình nhớ trong sổ tay du lịch có viết.]
[Có vẻ rất náo nhiệt.]
Quý Tư Hàm thất thần nghĩ.
"Muốn vào xem không?" Kỷ Yến Xuyên tới gần một chút, giọng nói trầm thấp dễ nghe từ bên tai cô truyền đến, hơi thở tuyết tùng lần nữa trở nên nồng đậm, Quý Tư Hàm thậm chí cũng có thể cảm nhận được hơi nóng khi anh nói chuyện.
Kỷ Yến Xuyên là cố ý, anh phát hiện vành tai Quý Tư Hàm đỏ như máu, thân thể còn né tránh anh một chút.
Anh lại tới gần: "Nghe có vẻ rất náo nhiệt, cùng đi xem nhé?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-nghe-duoc-tieng-long-cua-toi/chuong-125.html.]
Quý Tư Hàm lại cảm nhận được sự tiếp cận của Kỷ Yến Xuyên, cô ra vẻ bình tĩnh gật đầu, bước chân nhanh hơn, cúi đầu đi về phía trước.
🐳 Các bạn theo dõi Phở bò: Tui Là Cá Mặn (https://www.facebook.com/tuilacaman/) để đọc truyện mới 🐳
Kỷ Yến Xuyên cười nhạt một tiếng, không đến bên cạnh Quý Tư Hàm nữa, mà yên lặng đi theo phía sau cô, duy trì khoảng cách không xa không gần, nhìn chằm chằm bóng lưng yểu điệu của cô.
Càng tới gần, tiếng nhạc càng vang, tiếng cười vui vẻ càng nhiều. Tất cả mọi người tựa như một con rồng dài, vây quanh tuyến đường diễu hành của xe hoa.
Quý Tư Hàm bị chặn ở ngoài cùng, bị đám người chen chúc ngăn cách ở bên ngoài, cô kiễng mũi chân, thò đầu thò đầu muốn nhìn vào bên trong.
Kỷ Yến Xuyên chỉ cảm thấy cô quá đáng yêu, giống như một con mèo nhỏ trộm cá ăn, nhảy tới nhảy lui.
Quý Tư Hàm chỉ cảm giác mình bị một cái ôm mang theo mùi tuyết tùng nửa ôm, còn chưa kịp đỏ mặt, đã thấy đám người trước mắt tách ra.
Cô có thể nghe thấy Kỷ Yến Xuyên ở trên đỉnh đầu vừa nói xin lỗi, vừa kiên định đẩy những người khác ra, mang theo cô một đường đến tận cùng bên trong.
“Được rồi."
Kỷ Yến Xuyên lưu luyến thu hồi cánh tay đang ôm cô: "Bây giờ em có thể xem rồi.”
Quý Tư Hàm len lén nhìn anh một cái, chỉ có thể nhìn thấy sườn mặt được ánh đèn chiếu sáng của anh.
“Cám ơn." Cô nhỏ giọng nói.
Bên cạnh có người chen chúc, cô theo bản năng tới gần Kỷ Yến Xuyên.