Cả Nhà Lén Nghe Tiếng Lòng Ta Mà Tàn Sát Bốn Phương, Còn Ta Chỉ Lo Bú Sữa - Chương 997:--- Lòng thành kính ---

Cập nhật lúc: 2025-10-25 12:00:22
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trong tân phòng. Nha , nô bộc đều lặng lẽ chờ ở phía , dám chút nào vượt lễ. Đại hôn của Thủy Thần, ai dám đến náo động phòng chứ? Nến cháy lách tách, Lục Triều Triều lặng lẽ bên mép giường. Giá y ánh lửa chiếu rọi, càng thêm rực rỡ chói mắt. Vạt váy khẽ bay, tựa dòng lửa cuộn trào. Chạm đến cảnh , ánh mắt A Từ dường như lửa cháy bập bùng, vô thức nắm chặt tay. Hắn vươn tay , vén chiếc khăn trùm đầu đỏ, nhưng khựng , rụt tay về, nắm chặt thành quyền.

 

Lục Triều Triều thể cảm nhận sự căng thẳng đang ập đến từ phía . A Từ dường như sợ để nàng chờ lâu, hít một thật sâu, từ từ vén khăn trùm đầu lên. Khăn trùm đầu vén lên, ẩn hiện chiếc cằm trắng nõn tinh xảo, khi đôi mắt trong veo như nước lộ , gần như ngẩn ngơ. Hắn từng thấy Lục Triều Triều trong vô vàn dáng vẻ. Khi tỉnh giấc, nàng vẻ thanh lãnh vướng bụi trần và khí chất siêu phàm khi xuống chúng sinh. Cũng từng thấy nàng mang vẻ bất đắc dĩ và chán chường bao nhiêu sự tình thế gian. Cũng từng thấy nàng trong thời thơ ấu ngây thơ vô tư lự, từng thấy hành động hiến tế sợ hãi của nàng, và cả dáng vẻ hung hãn khi đại khai sát giới. Thậm chí, từng thấy nàng vì lén ăn cống phẩm mà no đến đau bụng, đêm khuya còn lén xoa bụng cho nàng. Đã thấy nàng trong dáng vẻ, duy chỉ khoảnh khắc , mới thực sự, sở hữu nàng. Nàng, thê tử duy nhất của riêng . Ngay cả bản cũng hề , ánh mắt dịu dàng đến lạ, nàng với vẻ thương tiếc và thành kính.

 

“Nàng mệt ? Có nghỉ ngơi một chút ?” Hắn khẽ nuốt nước bọt, ánh mắt gần như dám thẳng Triều Triều. Rõ ràng Triều Triều là Thủy Thần, nhưng vẫn khỏi lo lắng.

Mèo Dịch Truyện

 

“Không mệt.” Giọng Triều Triều kiều tiếu, ánh nến lờ mờ, giữa hàng mày nàng bỗng nhiên toát lên vẻ mềm mại tự .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-len-nghe-tieng-long-ta-ma-tan-sat-bon-phuong-con-ta-chi-lo-bu-sua/chuong-997-long-thanh-kinh.html.]

Ánh mắt A Từ chợt đông cứng, cứng nhắc dời tầm , vành tai vô thức đỏ bừng. Hắn dắt nàng đến bên bàn, bàn chuẩn sẵn hợp cẩn tửu. A Từ nâng chén rượu lên, mím môi: “Tửu lượng của nàng , chi bằng lấy nước rượu.” Lục Triều Triều từ tay nhận lấy chén rượu, cùng giao cổ tay.

 

“Hợp cẩn tửu, thể lấy nước rượu chứ? Như chịu .” Nàng khẽ ngẩng cổ, lộ chiếc cổ thon dài, sự tôn lên của phượng quan hà bái, càng thêm động lòng . Ánh mắt nam nhân khẽ tối sầm, giao cổ tay cùng nàng. Bàn đào tửu trôi xuống cổ họng, rõ ràng chỉ một chén, nhưng cảm thấy như say.

 

Màn đêm dần buông xuống, ánh nến chập chờn, ánh sáng trong phòng càng thêm mờ ảo. A Từ một tay ôm lấy nàng, ngọn lửa nồng nàn trong mắt gần như thiêu đốt nàng. Lục Triều Triều vô thức nắm chặt vạt áo , nàng từng , nam nhân luôn thanh nhã siêu phàm cũng lúc thất thố đến nhường . A Từ ôm nàng, tựa như ôm trọn cả thế gian. Hắn vì nàng mà sống, vì nàng mà giáng trần, thủ hộ mấy vạn năm, cuối cùng cũng viên mãn. Hắn cẩn thận giấu tình yêu nồng nàn và cháy bỏng trong lòng, sợ kinh động đến tiểu cô nương mắt.

 

Ánh trăng xuyên qua cửa sổ rải rắc lên giường, bốn phía tĩnh lặng, tĩnh đến mức hai thể thấy nhịp đập trái tim của đối phương. Hai mắt Lục Triều Triều sáng trong, gò má ửng hồng, tựa hồ chút e ấp, dịu dàng , khiến tan chảy tâm hồn. A Từ hít thở dồn dập, đáy mắt tối sầm một mảng. Lục Triều Triều giơ tay vuốt nhẹ qua vầng trán , A Từ nắm chặt bàn tay nhỏ bé đang nghịch ngợm của nàng, nhưng Lục Triều Triều khẽ một tiếng, cánh tay thon dài vòng qua cổ , ngẩng đầu hôn nhẹ lên môi . A Từ khẽ hít một lạnh. Ánh nến lập lòe chẳng tự lúc nào tắt lịm, màn lụa đỏ, tựa chiếc thuyền nhỏ trôi nổi mặt nước mà khẽ lay động, chỉ thấp thoáng thấy vài tiếng nỉ non thì thầm.

 

 

Loading...