Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/BM51iBiBc
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đêm đó. Hộ Quốc Tự đêm đó lập tức soạn thảo thư mời. Phật Tử rộng mời cao tăng khắp thiên hạ, cùng đàm kinh luận đạo, tiện thể... hỏi về chuyện bệnh tim.
Lúc Lục Triều Triều cảm thấy khí xung quanh thật quái dị, luôn cảm thấy tê dại, nhiệt độ xung quanh dường như cũng tăng lên. “Không đúng, nơi đúng.” Nàng cảnh giác khắp bốn phía. A Từ vốn dĩ đang thẳng mắt nàng, trán khẽ chạm trán, gần như thể thấy nhịp tim của đối phương. Khoảnh khắc đó, y dường như gõ mở cánh cửa lòng nàng, niềm vui ba giây… liền nàng kéo thẳng xuống phàm gian, đến cả một tấm chắn bảo vệ cũng quên ban cho y. Gió lạnh buốt thổi khiến má y đau nhức. Nỗi đau trong lòng, càng thể tả xiết.
Mèo Dịch Truyện
Sau khi Lục Triều Triều đáp xuống, trời sắp sáng rõ. Nàng đầu , mặt đầy nghiêm túc, chính nghĩa : “Hư e rằng ẩn chứa vật ngoài trời thể , hãy để Thần Giới nâng cao cảnh giác.” Nàng về phía , lẩm bẩm: “Có thể khiến tê dại, khiến thất thần, lợi hại đến mức nào.” A Từ… thở dài một thật sâu.
Lục Triều Triều về phủ, liền Đăng Chi đến tìm nàng: “Cô nương, phu nhân đang phái tìm ngài đó. Cô nương Ngọc Châu đến…” Lục Triều Triều lâu gặp Ngọc Châu, lập tức bước nhanh tới. Chưa cửa, Ngọc Châu cúi đầu vội vàng . Khoảnh khắc thấy nàng, đôi mắt Ngọc Châu đỏ hoe. Nàng ở cửa, mắt đỏ hoe, trịnh trọng hành đại lễ với Lục Triều Triều, giọng trang nghiêm sang sảng: “Ngọc Châu phụ sự phó thác, vì sự quật khởi của nữ tử thiên hạ mà sách. Cuối cùng, gõ mở cánh cửa .” Cánh cửa quan trường độc thuộc về nam giới, cánh cửa thông thiên. “Tạ công chúa, vì nữ tử thiên hạ gieo xuống ngọn lửa lan rộng khắp thảo nguyên.” Trong lòng nàng, Thủy Thần là Thủy Thần của Tam Giới. công chúa, chỉ thuộc về Bắc Chiêu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-len-nghe-tieng-long-ta-ma-tan-sat-bon-phuong-con-ta-chi-lo-bu-sua/chuong-973-tu-cuu.html.]
Xán Xán nấp cánh cửa, dám lên tiếng. Ai mà chẳng sợ phu tử chứ, ai da. Lục Triều Triều hít sâu một , trịnh trọng đỡ Ngọc Châu dậy: “Người nên tạ ơn, là nàng, cùng với hàng ngàn vạn nữ tử tự cứu trong thiên hạ.” Ta chẳng qua, chỉ là thuận tay mà . Người thật sự thúc đẩy tất cả, chính là nữ tử thiên hạ.
Ngọc Châu nghẹn ngào: “Ngọc Châu cứ tưởng, ngài sẽ bao giờ trở về nữa.” Nàng một lòng hướng thiện, cố gắng mang thêm nhiều phúc trạch cho thiên hạ, chỉ cầu mong may mắn thể giáng xuống công chúa. “Đừng , vẫn khỏe mà. Ta thật ngờ, Ngọc Châu mà cứu năm đó, trở thành tam tẩu của . Đó là cái phúc của Lục gia, phúc của tam ca.” Lục Triều Triều đến mày cong cong, ngờ nàng sẽ kết hôn với tam ca mọt sách. Lục Nguyên Tiêu ở phía : “Nếu nhờ , tam ca chịu cảnh độc .” Ngọc Châu má ửng hồng, trách móc liếc y một cái.
“Hôm nay là trăm ngày của đại ca, cao tăng Hộ Quốc Tự vẫn đến?” Lục Nguyên Tiêu khẽ nhíu mày, thứ trong phủ chuẩn xong, chỉ chờ cao tăng đến. Nào ngờ, nha còn bước khỏi cửa, thấy vài vị tăng nhân vẻ mặt đầy áy náy vội vàng đến. “Hộ Quốc Tự hôm nay Pháp Hội Phật giáo, chậm trễ thời gian. A Di Đà Phật…” Lục Nguyên Tiêu cũng mấy bận tâm, chỉ xua tay : “Không chậm trễ thời gian , sư phụ cần vội. Chỉ là, năm ngoái mới tổ chức Pháp Hội Phật giáo, năm nay nữa?” “Là Phật Tử rộng mời cao tăng khắp thiên hạ cùng luận kinh.” Không khí trong viện trầm xuống, Phật Tử là Ngọc Chu. Rất nhanh, trong Lục gia liền tiền viện, cùng tế bách nhật cho Lục Nghiễn Thư. Thiện Thiện quỳ phía , cho đến khi lễ tế kết thúc. Khi dậy... Thân hình lảo đảo, liền đột ngột ngã lăn đất.