Cả Nhà Lén Nghe Tiếng Lòng Ta Mà Tàn Sát Bốn Phương, Còn Ta Chỉ Lo Bú Sữa - Chương 952:--- Tái Thiết Hậu Tai Ương ---

Cập nhật lúc: 2025-10-25 01:08:30
Lượt xem: 36

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lăng Tiêu Đế Quân lặng lẽ. Ngay cả Đế Quân dường như cũng nghẹn lời. Từ khi kế nhiệm đến nay, điều mà vẫn thường là Thiên Hà tuyệt đầu, thế mà giờ đây… Sự thuận phục khiến rơi lệ.

 

khi non sông tan nát, bá tánh mặt mày hoảng loạn vô phương, tiếng than vang bên tai khiến lòng càng thêm nặng trĩu. “Chuyện là do tiểu thần thất trách, hãy để tiểu thần tận lực vãn hồi .” Người trầm giọng đáp.

 

Lục Triều Triều thật sâu. Gật đầu đồng ý.

 

Mèo Dịch Truyện

Tam giới đại loạn. Vô thần minh phán xét, mỗi ngày đều chịu hình phạt. Kẻ may mắn, lập tức hóa thành tro bụi. Kẻ may mắn sống sót, trực tiếp Phong Đô Đại Đế kéo xuống U Minh, tước đoạt thần cốt thần cách, đẩy súc sinh đạo.

 

Mỗi khi như , phàm gian dấy lên một làn sóng nhiệt huyết.

 

“Mau, mau tìm!”

 

“Tất cả súc vật sinh ngày hôm nay, đều tìm cho .”

 

“Ôi chao, khoan hãy lo trùng tu tai họa. Mau khắp nơi tìm heo đực về phối giống, phát triển chăn nuôi . Mấy năm nay nhất định sẽ kiếm bộn tiền!!”

 

“Vạn nhất đám đầu thai nhà thì ?”

 

Mọi chợt nghĩ , lý, thật sự lý!

 

Tạ Thừa Tỉ…

 

Hứa Thời Vân ánh mắt chăm chú Lục Triều Triều, thấy ảnh nàng tiêu tán, mới quyến luyến dời tầm mắt.

 

Nước Thiên Hà chảy ngược, chỉ để bùn lầy. Những căn nhà đổ nát, cây cỏ Thiên Hà nước nhấn chìm, tất cả đều Đế Quân phục hồi. Duy chỉ … Người , vĩnh viễn thể trở .

 

Tông Bạch ngẩng đầu về hướng sư phụ rời : “Chẳng trách… chẳng trách sư phụ thể một một g.i.ế.c lên Thần Giới.”

 

“Chẳng trách… sư phụ thể vì chúng đúc kim , đúc thần hồn.”

 

“Chẳng trách…” Bọn họ thể trở thành tử của sư phụ, thật may mắn bao.

 

Tạ Thừa Tỉ nhanh tập hợp binh lực để trùng tu tai họa, dần dần cũng thể khôi phục trật tự như xưa. Chỉ là… mỗi nhà đều treo bạch phan, mỗi nhà đều tổ chức tang sự, tiếng tang dứt ba ngày.

 

Trầm Sương bôn ba khắp phàm gian, thỉnh thoảng thở dài: “Ta còn kịp chuyện với Thủy Thần, kịp với nàng rằng là tộc nhân Thần Vệ. A, hối hận quá hối hận quá, đáng lẽ dũng cảm cho nàng …”

 

Trầm Chu liếc nàng một cái: “Ngươi gặp Thủy Thần mà mặt đỏ bừng, còn sợ ngươi kích động đến ngã quỵ.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-len-nghe-tieng-long-ta-ma-tan-sat-bon-phuong-con-ta-chi-lo-bu-sua/chuong-952-tai-thiet-hau-tai-uong.html.]

Trầm Sương ngượng ngùng gãi đầu.

 

Xán Xán mặc một áo trắng, vành mắt đỏ: “Trầm Sương tỷ tỷ, đại bá của qua đời, cô cô đoán chừng sẽ về nhà. Tỷ đến nhà ?”

 

Trầm Sương lưỡng lự một lát, lắc đầu: “Thôi , mấy ngày nay phàm gian sự vụ bận rộn, đợi khi xong việc sẽ đến. Chủ yếu là, còn rình rập, xem thể rình Thủy Thần .”

 

Xán Xán gật đầu đồng ý, mới về phủ.

 

Ngoài cửa lớn Lục gia treo đầy tang phan, mỗi nhà ở phàm gian đều bận rộn, nhưng ít gác việc nhà, đến phủ phúng viếng.

 

Chu Thư Diệu, một bạch y bạch váy, đầu cài hoa trắng, quỳ linh đường, đôi mắt cô tịch, chỉ ngơ ngác khấu bái những đến viếng.

 

“Chu cô nương, mau dậy . Nghiên Thư đáng để như ?” Hứa Thời Vân đau lòng như cắt, đỡ Chu Thư Diệu dậy.

 

Chu Thư Diệu cổ họng khản đặc: “Xin hãy để , dùng lễ nghi phu thê tiễn Nghiên Thư rời . Cầu xin … nương.”

 

Hứa Thời Vân hình cứng đờ, nắm lấy tay Chu Thư Diệu, những giọt nước mắt lớn lăn dài mu bàn tay nàng.

 

“Con là một đứa trẻ … Con là một đứa trẻ !” Là Nghiên Thư, lỡ dở con.

 

Chu Thư Diệu dịu dàng nhưng kiên định lắc đầu: “Hắn lỡ dở .” Người thiếu thời gặp gỡ vấn vương cả đời, kiếp của nàng, trong mắt trong tim còn dung nạp bất kỳ ai khác.

 

Nàng mãi mãi khắc ghi.

 

Lời của , rằng nếu bình an vượt qua kiếp nạn , nàng gả, cưới, sẽ đích đón nàng về nhà.

 

Chỉ một lời , đủ . Cuộc đời của nàng, đủ .

 

Thiện Thiện trần vai, vác theo gậy gai, mỗi gai đ.â.m da thịt, m.á.u tươi đỏ thẫm chảy dài, Thiện Thiện quỳ linh đường Lục Nghiên Thư.

 

“Đại ca, đ.á.n.h c.h.ế.t .”

 

“Đều là của Thiện Thiện, là Thiện Thiện tội đáng vạn c.h.ế.t. Kẻ đáng c.h.ế.t nhất là Thiện Thiện!! Là Thiện Thiện khăng khăng theo ý , là Thiện Thiện màng hậu quả, Thiện Thiện vốn dĩ nên sống.” Thiện Thiện mắt đỏ hoe, giọng khẽ nghẹn ngào, từng bạt tai từng bạt tai tự tát mặt .

 

Trong chớp mắt, má sưng tấy bầm tím.

 

“Đại ca như , Thiện Thiện liên lụy.”

 

 

Loading...