Cả Nhà Lén Nghe Tiếng Lòng Ta Mà Tàn Sát Bốn Phương, Còn Ta Chỉ Lo Bú Sữa - Chương 929:--- Vô Sở Vô Cụ ---

Cập nhật lúc: 2025-10-24 07:17:04
Lượt xem: 34

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Long tộc lưng thần binh, Long Vương thấy cảnh tượng mắt, tóc gần như hói vì lo lắng. “Ôi chao, ôi chao, Phượng Ngô nuôi dạy con cái kiểu gì ! Đại hỗn chiến thế , thể để hai đứa trẻ tham gia? Đây chính là Long Chủ mà Long tộc mong đợi vạn năm, thể c.h.ế.t ở nơi !”

 

“Hài tử lành nuôi ở Phượng tộc, nuôi dưỡng đến phế ! Chúc Mặc cái tên ngu ngốc , vợ vợ bỏ chạy, con con trở về. Ngay cả cái tên ngu ngốc , giờ cũng thành của Phượng tộc. Cả ngày đến Phượng tộc nuôi con, danh phận, thiên tài địa bảo đều dâng lên Phượng tộc, mà Phượng chủ đến một cũng từng gặp !” Long tộc giận tức, quả thực là mất con mất cháu.

 

“Còn mau mời tiểu chủ tử về.” Long Vương mí mắt giật điên cuồng. Y đầu xòa với Hàn Xuyên: “Tiên Tôn tha thứ, hai hài tử tuổi còn nhỏ, phân biệt thị phi. Lại vốn nuôi dưỡng trong tay phụ nữ, phân rõ đại thị đại phi. Đợi chuyện kết thúc, lão long nhất định sẽ đón hài tử về nhà, nhất định để hai hài tử sai đường, tương lai sẽ vì Thần giới mà cống hiến!”

 

Hàn Xuyên y như , ánh mắt lạnh. Chỉ về phía Thần Vệ tộc ở xa, khẽ nheo mắt. Lão long mất mặt, ngay lập tức cũng dám chần chừ, liền sai tìm hai tiểu chủ tử.

 

“Tiểu chủ tử mau về Long tộc , Tam giới đại chiến , là nơi thể nhúng tay .”

 

Mèo Dịch Truyện

“Lật đổ phàm gian, là chuyện định sẵn, ai cũng thể đổi. Huống hồ, là Thần tộc, thể phàm gian mà chiến đấu? Há chẳng sẽ thành kẻ phản bội ?”

 

“Tiểu chủ tử, phận cao quý, cớ gì vì phàm gian mà đối địch với Thần giới. Người tuổi còn nhỏ, Tiên Tôn sẽ trách tội , mau theo về Long tộc .”

 

Nào ngờ, Phượng Cương thì tuổi nhỏ, nhưng trong mắt dung cát bụi, trực tiếp mặt đầy trời thần binh mà giận dữ quát: “Ta tuổi nhỏ, nhưng phân biệt đúng sai. Các ngươi uổng sống nhiều năm, mà lớn nổi não.”

 

“Cho dù Phượng Cương hôm nay bỏ mạng ở đây, cũng tuyệt đối lùi bước.”

 

“Phàm gian sai điều gì? lầm duy nhất của họ, chính là yếu ớt. Yếu ớt thì đ.á.n.h ? Họ gánh chịu sai lầm của Thần giới ?”

 

“Nếu cùng trời đất sống thọ mà xây dựng sự tàn sát táng tâm bệnh cuồng, thà cần tu vi , cũng vì phàm gian mà tranh đấu một trận!”

 

Lời , khỏi khiến Trầm Chu liếc mắt. Sau khi nhập cuộc, y luôn cảm thấy một sự hợp lý, nhưng hiểu rõ. Vừa rời khỏi chiến trường thượng cổ, ngay đó Tam giới đại loạn liền bùng nổ. Dù y là thiếu niên lão thành, giờ phút trong đầu cũng hỗn loạn. Sợ rằng sai phe, trở thành kẻ tiếp tay. Long tộc lời , mặt còn chút hào quang. Long Vương thấy ánh mắt Hàn Xuyên tới, càng thêm tim đập điên cuồng. Trong lòng thầm mắng Phượng Ngô, nuôi dưỡng hai đứa trẻ thành phế vật, khỏi lớn tiếng quát trách: “Còn mau gọi cái tên súc sinh Chúc Mặc về, ngay cả con cái cũng quản nổi, đồ vô dụng!”

 

“Hài tử thể nuôi ở Phượng tộc nữa, đồ nghiệt chướng phân biệt thị phi.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-len-nghe-tieng-long-ta-ma-tan-sat-bon-phuong-con-ta-chi-lo-bu-sua/chuong-929-vo-so-vo-cu.html.]

Lời dứt, tiếng kêu từ bốn phương tám hướng truyền đến vang vọng khắp Tam giới. Phượng Hoàng lũ lượt hóa hình đáp xuống đất, lông vũ hóa thành khôi giáp, đối lập với Thần giới.

 

“Phượng tộc , nguyện cùng Thần giới đồng lưu hợp ô. Hôm nay, chiến tử vinh quang!” Giọng sang sảng đầy khí phách của Phượng Ngô, khiến sĩ khí Phượng tộc dâng cao. Hắc Long Chúc Mặc kìm mà khẽ . Hàn Xuyên trầm giọng : “Hắc Long, ngươi vốn là mang trọng tội, hôm nay nếu ngươi sống bắt Phượng nữ, liền thể đái tội lập công.” Chúc Mặc nụ nơi khóe môi càng rõ ràng, thậm chí mang theo vài phần vô úy.

 

Thuở đó Lục Triều Triều lấy khắc ấn linh hồn giam cầm y bên cạnh, y thể xông lên Thần giới. Y vốn cho rằng, , là kháng cự. Giờ đây, khắc ấn linh hồn xóa bỏ, y là tự do. y, vẫn đường đường chính chính mặt đầy trời thần phật, đến đối lập với Thần giới. Quang minh chính đại bên cạnh thê tử cũ… A Ngô, cuối cùng cũng còn né tránh y. Y cuối cùng, thể bên cạnh nàng, cùng nàng kề vai chiến đấu.

 

Phượng Chiêu Chiêu nghiêng đầu, lộ nụ hiền lành với y: “Ca ca, ca ca, y còn thể cứu vãn đó…”

 

Hàn Xuyên mặt mũi tức đến xanh mét.

 

Điều khiến kinh ngạc là, Phượng Cương và Phượng Chiêu Chiêu hai tuổi tác cực nhỏ, trong Long Phượng nhị tộc, chỉ là tuổi như hài nhi. Hai liên thủ mà sức mạnh kém gì Tiên Tôn. Ngay cả Trầm Sương và Trầm Chu kinh nghiệm dày dặn chiến trường thượng cổ, khi đối mặt với hai , cũng kìm mà trong lòng nặng trĩu.

 

“Nếu hai bọn họ còn trưởng thành thêm vài năm, e rằng đối thủ của bọn họ.”

 

“Sức mạnh của bọn họ, cường hãn hơn cả Long Phượng nhị tộc.” Trầm Sương lòng còn sợ hãi, bên ngoài quả nhiên ẩn chứa cao thủ. Hai bọn họ ngày ngày tàn sát dị thú, bằng hai đứa trẻ. Trầm Chu lắc đầu: “Huyết mạch bọn họ cực kỳ thuần khiết, luôn cảm thấy chút quen thuộc. Không thể lơ là… nhưng…” Y kiêng kỵ liếc Hàn Xuyên.

 

cũng đừng tổn thương họ.”

 

Trầm Sương lời trợn tròn mắt, ý gì đây?

 

Thân hình Tông Bạch lay động, xuất hiện một cảm giác trong suốt. Đệ tử Triều Dương Tông : “Sư phụ…”

 

“Kim tượng của sư phụ xuất hiện vết nứt, e rằng sư phụ chống đỡ nổi nữa …”

 

Đệ tử Triều Dương Tông vì mấy vị sư phụ mà dựng kim tượng, giấu trong thần miếu tiếp nhận hương hỏa thế gian. Giờ đây, pháp tướng vỡ vụn trôi nổi… Lục Chính Việt tắm m.á.u chiến đấu, đều là máu, phân biệt là của của địch. Y mệt mỏi, thể dừng cũng dám dừng , sừng sững vạn .

 

 

Loading...