Cả Nhà Lén Nghe Tiếng Lòng Ta Mà Tàn Sát Bốn Phương, Còn Ta Chỉ Lo Bú Sữa - Chương 906:--- Tình yêu hay chấp niệm ---

Cập nhật lúc: 2025-10-22 13:37:41
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-len-nghe-tieng-long-ta-ma-tan-sat-bon-phuong-con-ta-chi-lo-bu-sua/chuong-906-tinh-yeu-hay-chap-niem.html.]

Mèo Dịch Truyện

Nữ tử tường thành cao vút, phóng khoáng xoay tròn bay lượn. Trường phong thổi tung mái tóc nàng, bay lượn theo gió. Vốn dĩ, đó mới là cuộc đời thuộc về nàng. Tự tại vô ưu. Gió mạnh ùa tới, vạt váy tung bay, nàng tường thành cao vút, tóc bay phấp phới, lệ nhòa Huyền Giai Xuyên. Giao ước trăng năm đó, tất thảy đều là nghiệt duyên. Nàng Kiếm Tôn điểm hóa, vốn dĩ thể phi thăng thành tiên, trở thành một vị tiên tử chân chính nhân gian hương hỏa. Thế nhưng nàng từ bỏ phi thăng, từ bỏ cả một tu vi, kiên quyết dứt khoát truy tùy chuyển thế. Nàng còn phân rõ, rốt cuộc là tình yêu, là chấp niệm. Nàng si mê Huyền Giai Xuyên, chỉ vài tháng thôi, nàng gầy đến mức khiến kinh hãi. Khiến bụng nàng càng lộ rõ, tường thành trông lung lay sắp đổ. Cung nhân phía Hoàng đế thốt lên kinh hãi: “Nương nương…” Huyền Giai Xuyên cảm giác gì, chỉ cảm thấy thứ gì đó sắp sửa rời , khiến y kìm mà cau mày, tim chợt đau nhói. Chỉ loáng thoáng thấy kêu: “Hà Hoa, mau xuống .” “Trên đó lạnh lắm, chúng xuống đây ?” Y kìm mà lớn tiếng gọi. Khóe môi Bạch Hà Hoa nở một nụ cay đắng, nàng y thật sâu một cái, khép đôi mắt . Thân ảnh mảnh khảnh, dứt khoát nhảy vút xuống chút lưu luyến. Bông sen tàn úa nhanh chóng rơi xuống. Sắc mặt Huyền Giai Xuyên bỗng chốc tái nhợt, nỗi đau lan tràn từ tim như x.é to.ạc y. Y mạnh mẽ vứt thanh trường kiếm dính m.á.u xuống, phi lao tới. “Hà Hoa, đừng mà!!” Y đang hoảng sợ điều gì. Trong tất cả ký ức của y, y yêu Lục Triều Triều đến tận xương tủy, hóa điên hóa cuồng hóa ma, chỉ còn một sứ mệnh, cưới nàng, cưới nàng, cưới nàng. Rõ ràng y yêu Lục Triều Triều. Vì vẫn còn đau lòng, còn hoảng sợ? Y kịp nghĩ sâu xa, nỗi sợ hãi ngập trời gần như nhấn chìm y. Y từ bỏ tất cả lao tới, cũng chỉ túm một sợi vạt váy, trơ mắt nàng rơi xuống một mảnh đại địa mênh mông. Màu đỏ chói mắt cuộn chảy, nhuộm ướt gương mặt thê mỹ của nàng. Máu tươi cuồn cuộn trào từ miệng nàng, Huyền Giai Xuyên lạnh toát, chỉ cảm thấy cả bỗng tỉnh táo trở . Ngay đó y nỗi đau ngập trời nhấn chìm. “Hà Hoa, Hà Hoa, truyền thái y, c.h.ế.t tiệt, truyền thái y mau!!” “Y tu, y tu!!” Y rã rời , ngay cả đường cũng lảo đảo, khốn khổ tột cùng lao tới. Khi mới gả cho y, tiểu cô nương với đôi mắt đầy ý , giờ tàn tạ hình dáng. Nàng cứ thế trong vũng máu, như một đóa hoa tàn, đến cuối đời. “Hà Hoa, Hà Hoa…” Y run rẩy ôm Bạch Hà Hoa lên, nhưng Bạch Hà Hoa cuồn cuộn nôn m.á.u tươi, nhuộm đỏ vạt áo. Nàng lạnh lẽo, lạnh thấu xương. Gương mặt tròn trịa trong ký ức, giờ lõm sâu , gầy trơ xương. “Hà Hoa, y tu tới , nàng đừng sợ. Sẽ c.h.ế.t , nhất định sẽ c.h.ế.t .” “Sao nàng lạnh thế , sưởi ấm cho nàng nhé.” Y dường như hồ đồ, bàn tay dính m.á.u nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng, . Nước mắt nóng hổi từng giọt từng giọt lăn xuống, rơi mu bàn tay Bạch Hà Hoa. Bạch Hà Hoa há miệng, m.á.u tươi trào . “Đừng chuyện, Hà Hoa, đừng chuyện! Y tu , y tu!!” Y lớn tiếng gầm thét, ai cũng thể thấy rõ sự sợ hãi của y. Bạch Hà Hoa hai hàng huyết lệ chảy dài trong mắt. “Huyền… ca, từng, yêu ?” Chàng từng yêu ? Nghiệt duyên ngàn năm , từ bỏ tất cả, chỉ cầu kiếp . Chàng từng, thật lòng yêu ? Huyền Giai Xuyên ôm nàng gì, y hiện tại rối loạn, rối loạn. “Một gặp gỡ ngàn năm , hủy hoại cả đời …” Nàng trong vũng máu, lên. còn khó coi hơn cả . Vốn dĩ, nàng nên trở thành một hoa tiên vô ưu vô lo. Nàng Kiếm Tôn chỗ dựa, nên một tương lai tươi sáng rực rỡ. Nàng run rẩy đưa tay lên, chạm má Huyền Giai Xuyên. “Ta…” Vừa trào một ngụm máu, thở cũng dần trở nên gấp gáp. Huyền Giai Xuyên vội vàng kêu lên kinh hãi, bảo nàng đừng nữa. Bạch Hà Hoa thể trụ nổi nữa, nàng thật sự thể trụ nổi nữa. Đau quá, mỗi ngày đều đau đớn vô cùng. Từ khi từ bỏ nguyên hình, hóa thành phàm nhân, mỗi ngày nàng đều chịu đựng nỗi đau vô tận. “Ta luôn… đuổi theo bước chân . Luôn … bóng lưng , từng từng một rời xa.” “Lần … đến lượt .” Nàng nở nụ gương mặt tái nhợt. Coi như, thắng một . Môi Huyền Giai Xuyên khẽ run, y nắm lấy tay nàng, đặt lên mặt . “Tất cả những điều , đều là tội đáng chịu, là trộm cắp…” Ngay cả những ngày tháng vui vẻ tân hôn, cũng là nàng đ.á.n.h cắp dung mạo Kiếm Tôn mà . Sự quen của bọn họ, từ đầu đến cuối đều là một sai lầm. “Huyền ca… sờ thử hài tử của chúng ?” Nàng nắm tay y, đặt lên bụng. Huyền Giai Xuyên mặt mày trắng bệch, nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng dám buông. Như thể chỉ cần buông , nàng sẽ tan biến ngay lập tức. “Xin , hề nàng con, xin .” Sắc mặt Huyền Giai Xuyên tái nhợt, tim đau đến tê dại. “Hà Hoa, nàng hãy cố gắng trụ thêm chút nữa, trụ thêm chút nữa. Niệm Nhi thể , Niệm Nhi thể nàng.” Trong đôi mắt Huyền Giai Xuyên, quẩn quanh từng tia máu. Đó là chấp niệm ăn sâu xương tủy. Y vốn là chấp niệm hóa ma, tâm ma do Huyền Ngọc sinh .

Loading...