Cả Nhà Lén Nghe Tiếng Lòng Ta Mà Tàn Sát Bốn Phương, Còn Ta Chỉ Lo Bú Sữa - Chương 811:--- Chán ghét ---
Cập nhật lúc: 2025-10-19 05:09:29
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ta .” Tiểu Phong Cương từ chối chút do dự.
Hai đứa trẻ tuy là long phượng thai, nhưng dung mạo chẳng hề giống .
Tiểu Cứu Cứu gương mặt mềm mại hơn, tính tình cũng kiều tiếu hơn. Còn Phong Cương, từ khi lọt lòng , là một đứa trẻ điềm tĩnh, trầm .
Giờ phút , Tiểu Phong Cương thẳng trong nhà như một thanh kiếm.
Tiểu Cứu Cứu mềm oặt tựa ghế, từng chút từng chút ăn điểm tâm.
Tuy nhiên, đừng thấy nàng mềm mại nóng nảy mà khinh thường nàng.
Long Chủ, Phượng Chủ, thời thượng cổ, tương truyền là hai vị đại tướng bên cạnh Thần Sáng Thế, hung hãn nhất.
Mèo Dịch Truyện
Tộc nhân Long tộc liền vội vàng, Long thúc càng đỏ mặt tía tai, vội đến mức tóc dựng ngược.
Chức Mặc giơ tay, mới kìm nén tính tình .
Chức Mặc cúi , ánh mắt ngang tầm với Tiểu Phong Cương, ôn tồn hỏi: “Vì con về? Con tiếp nhận truyền thừa, hẳn hiểu, Long tộc mới là quy túc của con.”
Long thúc kìm : “Phải chăng Phượng tộc cho con về?”
Giọng Tiểu Phong Cương còn chút non nớt, nhưng hành sự chẳng hề dây dưa: “Không .”
“Là về.”
“Phượng Ngô Sơn là nơi mẫu sinh và nuôi dưỡng .”
“Ta sẽ rời xa .”
Chức Mặc lặng lẽ , hiểu càng lúc càng thấy ánh mắt, khóe mày của quen thuộc.
Đứa trẻ mới hai tuổi, nhưng dáng vẻ trầm như một tiểu đại nhân khiến tộc nhân Long tộc hài lòng kiêu hãnh.
tiếc nuối vì thể đón về Long tộc.
“Thế nhưng sống ở Phượng tộc đối với việc tu hành của con chẳng hề lợi...” Chức Mặc thở dài một tiếng.
“Đây là nhà của .”
“Tốt , đến lượt các ngươi .”
“Truyền thừa cũng , đồng tộc cũng thế, đối với , Phượng tộc mới là nhà của , là quy túc của . Mẫu ở , liền ở đó.”
Long thúc vội đến mức lắp: “Ngươi ngươi ngươi ngươi... rõ ràng là một con rồng, thể suốt ngày sống giữa đàn phượng hoàng chứ?”
“Rõ ràng Long tộc mới là nhà của ngươi!”
Chẳng trách Thanh Phượng chút vội vàng, bọn họ chắc chắn sẽ rời .
“Cha ngươi rốt cuộc là kẻ bất tài nào, dám để thê nhi lưu lạc bên ngoài!! Nếu để phát hiện , nhất định sẽ lột da rút gân !” Long thúc giận đến mức rít lên mắng, cái thứ bất tài đó, thê nhi cũng đưa về .
Chức Mặc sờ sờ lưng, luôn cảm thấy lạnh lẽo.
Tiểu Phong Cương thản nhiên : “Chư vị xin hãy về .”
“Cương nhi hôm nay đến gặp các ngươi, chỉ để mẫu an lòng, rằng sẽ rời Long tộc.”
Mẫu cũng cần phí hết tâm tư để giấu .
Tộc nhân Long tộc , cứ ngỡ là sự cận khi tiếp nhận truyền thừa, hóa ... là để mẫu an tâm.
Hắn ngẩng đầu về phía Chức Mặc, tuổi còn nhỏ, nhưng ánh mắt phức tạp đến kinh ngạc.
Trong mắt thất vọng, tiếc nuối, cả sự chán ghét thể che giấu.
Chức Mặc lòng hoảng sợ, nhưng hiểu chọc giận hai đứa trẻ ở chỗ nào mà chúng ghét bỏ.
“Ngươi . Nếu ngươi còn chút cốt khí theo Kiếm Tôn đ.á.n.h Thần giới, bằng ... đời sẽ gặp ngươi.” Tiểu gia hỏa giọng non nớt, nhưng lời lẽ mạch lạc.
Điều khiến Long tộc vui mừng chua xót.
“Cốt khí gì chứ, khắp Tam giới đều , trở về từ Thần giới mà hề hấn gì là bởi Kiếm Tôn lập khế ước với .“
“Hắn ép buộc, tính là cốt khí gì.”
“Vốn dĩ cũng nên theo Kiếm Tôn rời , dùng bí pháp gì để thoát .”
Chức Mặc mím chặt môi, điều là, khi lên Thần giới, Lục Triều Triều hủy bỏ khế ước.
Lần , là tự nguyện.
Ngực Chức Mặc nặng trĩu, hiểu , thấy ánh mắt ghét bỏ của hai đứa trẻ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-len-nghe-tieng-long-ta-ma-tan-sat-bon-phuong-con-ta-chi-lo-bu-sua/chuong-811-chan-ghet.html.]
Cảm giác , còn đáng sợ hơn ánh mắt thất vọng của phụ vương.
Hắn chật vật dời ánh mắt , trong lòng vô cùng khó chịu.
“Đây là vật tu luyện tộc nhân đưa tặng con, con cần từ chối, con là Long Chủ, bảo khố của Long tộc đương nhiên là của con.”
Phong Cương khựng một chút, nhận lấy giới tử gian mà đưa tới.
“Con tuổi còn nhỏ, thể chất cũng đủ mạnh, truyền thừa hẳn là tiếp nhận xong. Đợi khi tu vi, con sẽ lượt tiếp nhận tất cả các truyền thừa.”
“Con bất kỳ điều gì hiểu, thể đến Long tộc tìm chúng .”
Sau khi Phong Cương gật đầu, Thanh Phượng tiến lên : “Chư vị, nên .”
Long thúc đảo mắt quanh: “Cô nương Thanh Phượng đây, Tiểu Long Chủ tuổi còn nhỏ, hẳn là cần chăm sóc. Chi bằng, để đám hậu bối ở đây, chăm sóc Long Chủ thế nào?” Hắn chỉ đám thanh niên tuấn tú, tính tình ôn hòa phía .
Nếu thể lấy lòng Phượng tộc Nữ Đế, ở Phượng Ngô Sơn cha kế cũng .
Thanh Phượng xa cách nhưng thất lễ từ chối: “Phượng Ngô Sơn giữ nhàn rỗi, mong thứ .”
21_“Huống hồ, phẩm tính của Long tộc các ngươi, Phượng tộc cũng chứng kiến .” Nàng dường như mà Chức Mặc, giọng điệu khó che giấu vẻ chán ghét.
Chức Mặc hai đứa trẻ, thấy cả hai dường như để ý, mới lén thở phào nhẹ nhõm.
Hắn hai đứa trẻ quá nhiều, rõ cảm giác gì.
Đợi khi tộc nhân Long tộc xuống núi, Long thúc bất bình : “Chẳng lẽ cứ để Long Chủ sống ở Phượng Ngô Sơn như ? Việc thể thống gì ?”
“Hắn sinh là chủ tử của Long tộc, thể về nhà chứ?”
“Cha rốt cuộc là ai?”
Chức Mặc do dự một lát: “Ta từng Cứu Cứu , cha c.h.ế.t .”
Long thúc giận đến râu tóc dựng ngược, chỉ mắng đối phương là một tên ngu xuẩn.
“Ta thấy ngược chẳng giống.”
“Năm xưa khi Thái tử điện hạ hủy hôn, Phượng tộc cũng thái độ tệ như hôm nay.”
“Ta xem, thì giống như phu thê tình cảm rạn nứt, kéo cả Long tộc .” Một thanh niên tuấn tú phía .
Chức Mặc khựng bước, mím môi: “Long thúc, ngươi cứ dẫn tộc nhân về Long Cung phục mệnh . Ta, một lát sẽ trở .”
Hắn lập tức về phía Tinh Linh tộc.
“Không Tinh Linh Vương ở đó ?” Tinh Linh Vương họ Ninh, là ngoại bà của Lục Triều Triều. Hắn cũng từng qua vài .
“Vương về nhân gian . Long Thái tử điện hạ việc quan trọng gì ?” Tiểu Tinh Linh vẫy cánh đáp xuống mặt .
Chức Mặc hành lễ với nó: “Chức Mặc chuyện thỉnh giáo, thể giải đáp nghi hoặc cho Chức Mặc ?”
Mấy Tiểu Tinh Linh năm xưa từng gặp Chức Mặc, tự nhiên là của Lục Triều Triều.
Tinh Linh tộc thiên chân lãng mạn, giờ phút chỉ gật đầu.
“Xin hỏi các ngươi từng gặp cha của hai vị điện hạ Phượng tộc ?” Chức Mặc ngưng giọng hỏi.
Mấy Tiểu Tinh Linh nghiêng đầu suy nghĩ một lát, đều lắc đầu: “Chưa từng gặp, chỉ đứa trẻ còn đời, đó c.h.ế.t .”
“Không c.h.ế.t , là một kẻ phụ bạc đó. Ta thường Thanh cô cô mắng mà...”
Chức Mặc khẽ nhíu mày, chẳng lẽ thật sự c.h.ế.t? Gần đây, tộc nhân nào vẫn lạc cả.
“Người đó nhất định thứ .”
“Khi Nữ Đế bệ hạ trở về, đều là máu, ngay cả nguyên hình cũng giữ nổi. Suýt chút nữa mất mạng ...”
“Mấy ngày đó ở Phượng tộc, mắt ai cũng đỏ hoe. Ta còn thấy Thanh Phượng cô cô lén mấy liền.”
“Người đó thật là ...”
Chức Mặc mà lòng kinh hãi.
Nàng khi hủy hôn với , chẳng lẽ Long tộc lừa dối nữa ?
Trong lòng Chức Mặc dâng lên một luồng lệ khí, nhưng cơn giận đến từ .
Hắn đầu tán cây che khuất bầu trời Phượng Ngô Sơn, nhớ vợ cũ, trong lòng mờ mịt một mảnh.
Hắn từng nàng thật kỹ.
“Đa tạ...” Nói xong liền xuống núi.
Là ảo giác của ? Năm xưa khi theo Lục Triều Triều công phá Thần giới, ánh mắt lướt qua biển mênh m.ô.n.g , dường như thấy A Ngô.