Cả Nhà Lén Nghe Tiếng Lòng Ta Mà Tàn Sát Bốn Phương, Còn Ta Chỉ Lo Bú Sữa - Chương 808:--- ---

Cập nhật lúc: 2025-10-19 05:09:26
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thần giới. "Tiên Tôn, Long tộc Thái tử và Yêu Vương nên xử trí thế nào?" Tân nhiệm Chiến Thần Lâm Mạc, khoác một khôi giáp, hạ giọng hỏi.

 

Y là do Hàn Xuyên một tay đề bạt lên, tự nhiên chỉ duy lấy Hàn Xuyên thủ lĩnh.

 

"Có cần lột bỏ tiên cốt của chúng, cho Tam giới xem hình phạt, để răn đe kẻ khác chăng?" Hàn Xuyên khẽ chau mày, lơ đãng Thiên Đế bảo tọa.

 

Hàn Xuyên khẽ nhướng mày, ý vương vấn nơi đáy mắt cho thấy tâm trạng đang .

 

"Thôi , tà vật sinh vô tâm khéo léo nhất trong việc mê hoặc lòng . Yêu Vương cùng Long Thái tử nó mê hoặc, cũng coi là tình thể thông cảm. Lột da xẻ xương tác phong của Thần giới ."

 

"Chẳng qua, tội c.h.ế.t thể miễn, tội sống khó thoát."

 

"Long Thái tử là Thượng cổ Thần thú, Yêu Vương là lãnh tụ Yêu giới, dẫn đầu tấn công Thần giới, dẫu Thần giới từ bi đến mấy, cũng thể xem như gì xảy ."

 

"Vậy thì phế bỏ tu vi cho trùng tu ." Địa vị của còn đủ vững chắc, tự nhiên kết thù khắp nơi.

 

Nếu ban ân huệ, liền thể khiến đối phương cảm ơn đội đức, chẳng là chuyện ? Hơn nữa, Yêu Vương cùng Long Thái tử, chỉ dựa bọn họ, còn chẳng gây nổi nửa phần phong ba. Chi bằng cho hai tộc một nhân tình.

 

Long tộc dẫn theo tộc sớm quỳ ba ngày ở Nam Thiên Môn, bộ dạng cúi đầu xưng thần , khiến Hàn Xuyên hài lòng.

 

"Nghe , Long Thái tử tà vật ký kết khế ước chủ tớ, vốn dĩ là ép buộc. Thôi , tổng quy cũng nên cho Long tộc một phần thể diện."

 

"Vậy thì đưa Long Thái tử về Long tộc , lệnh cho từ nay rửa tâm đổi mặt, cải tà quy chính, tuyệt đối đường sai." Hàn Xuyên phất tay, Chiến Thần mới lui xuống.

 

"Vâng, kính tuân pháp chỉ." Thần Tướng liền dẫn theo ngoài hành hình.

 

Truy Phong lạnh lùng đầy trời thần Phật.

 

Chiến Thần khẽ ngẩng đầu, ánh mắt mang vẻ bố thí : "Tiên Tôn từ bi, nghĩ đến việc các ngươi tà vật mê hoặc, liền phế bỏ tu vi, từ đầu. Chỉ mong Yêu Vương thể chuyên tâm tu hành, sớm ngày trở Tam giới."

 

"Từ bi ư, thì từng thấy lòng từ bi mà ép c.h.ế.t ân nhân."

 

"Ai mà tin chứ, thần minh từ bi bi thương trời đất, thương xót đời, nghĩ đến việc lật đổ nhân gian, đem tai họa ngút trời cho nhân gian. Thật là một câu 'từ bi' ho..."

 

Truy Phong khẽ, đầy mắt châm biếm.

 

Sắc mặt Thần Tướng sầm xuống: "Không uống rượu mừng uống rượu phạt, thấy ngươi c.h.ế.t!" Phế tu vi, sự khác biệt thật quá lớn.

 

Nếu tỉ mỉ một chút, phế tu vi đau đớn, tổn thương căn cơ, kinh nghiệm tu hành , nhanh liền thể bước con đường tu chân.

 

Nếu ngang ngược đ.â.m loạn, kinh mạch tổn thương thì đời liền còn cơ hội tu hành nữa.

 

"A!!!" Truy Phong gân xanh nổi khắp , nắm chặt nắm đấm, cả ngẩng đầu lên, một tiếng gầm thét. Nguyên hình ẩn hiện phía y, nhanh liền tiêu tán mắt.

 

Thần Tướng hề kiêng dè phế bỏ tu vi của y, lòng bàn tay vung lên, liền đ.á.n.h y rớt xuống phàm trần.

 

"Trùng tu cũng xem ngươi còn khí vận đó !"

 

Nói xong, liền tủm tỉm về phía Trúc Mặc, mặt mang nụ tiến lên phía cởi trói cho Long Thái tử.

 

Trúc Mặc khẽ chau mày.

 

"Thái tử điện hạ, mau rời khỏi nơi đây , ở quá lâu sẽ tắc nghẽn kinh mạch."

 

"Long tộc sớm chờ ở ngoài Thiên Ngục , mau chóng về ."

 

"Tiên Tôn ép buộc ký kết khế ước chủ tớ, mới theo tên nghiệt chướng tấn công Thần giới. Tiên Tôn niệm tình bất do kỷ, liền mở lưới một mặt, mong thành tâm sửa , thật mà cống hiến cho Thần giới."

 

Thần Tướng tủm tỉm, y ánh mắt hòa ái.

 

Trong lòng thầm nghĩ, truyền rằng Long tộc thích thu thập bảo bối, quả nhiên danh bất hư truyền.

 

Đút lót cho những Thần Tướng như bọn họ, đều là bảo bối hiếm của Thần giới.

 

Trúc Mặc khẽ chau mày, liếc Chiến Thần Lâm Mạc, gật đầu với y, mới cất bước ngoài Thiên Ngục.

 

Long Vương gia đang thổi râu trừng mắt y.

 

"Ngươi hối lộ ?" Ngữ khí y chắc chắn.

 

Long Vương gia tiến lên liền vỗ mạnh một chưởng lên vai y, vỗ khiến y khí huyết dâng trào.

 

"Ngươi tưởng lão tử hối lộ ngươi cái nghiệt chướng ? Hết đến khác đ.á.n.h lên Thần giới, thật đáng lẽ để Thần giới phế tu vi ngươi cho trùng tu, để ngươi nếm trải chút khổ sở cho thật ."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-len-nghe-tieng-long-ta-ma-tan-sat-bon-phuong-con-ta-chi-lo-bu-sua/chuong-808.html.]

"Nếu ... nếu ..."

 

Trúc Mặc khẽ nhướng mày, trong lòng nghi hoặc, thể khiến lão già cố chấp chần chừ.

 

Mèo Dịch Truyện

Long Vương gia sầm mặt, đầu hung hăng : "Còn mau theo về Long tộc!!"

 

Trúc Mặc bước chân khẽ khựng : "Ta , sẽ về Long tộc nữa."

 

Long Vương lạnh: "Phải ? Ngay cả Long chủ cũng cần ?"

 

Trúc Mặc giữa hai lông mày giật thót, bỗng nhiên ngẩng đầu.

 

"Long chủ gì cơ?"

 

"Long tộc dựng d.ụ.c Long chủ ? Không thể nào, từng !"

 

Thấy Long Vương lạnh lùng y, Trúc Mặc đành thở dài: "Thôi , theo về một chuyến . Coi như là nể mặt Long chủ." Y liếc phàm trần, tổng quy cũng thắp một nén nhang cho Triều Triều.

 

Còn mộ A Ngô nữa, lâu lắm tu sửa, chắc hẳn mọc đầy cỏ dại nhỉ?

 

Long Vương sầm mặt hóa thành nguyên hình bay lượn , nhanh liền về Linh Hải.

 

Từ khi Lục Triều Triều nữa hiến tế, Long tộc liền trực tiếp dời về Linh Hải, trở về Long Cung lâu gặp, Long Vương gia cảm động đến rưng rưng nước mắt.

 

Giờ khắc , Long tộc tề tựu đông đủ, thấy Trúc Mặc về Long Cung, từng gật đầu với y.

 

"Ồ, tên phản tặc nhà chúng về nhà ?"

 

Trúc Mặc sắc mặt sầm xuống, liền bĩu môi đầu .

 

Bạng tinh trong tay cầm một cái túi thơm tung qua tung , nàng thường xem đó là quả cầu để chơi đùa, bên ngoài hư hỏng.

 

"Long chủ ở ? Sao mang ngoài?"

 

"Là do vị tộc nhân nào dựng dục?"

 

"Dựng d.ụ.c Long chủ cực kỳ gian nan, gần như lấy mạng đổi mạng. Nhất định chăm sóc thật thể của vị tộc nhân dựng d.ụ.c Long chủ ." Trúc Mặc suýt chút nữa cha, cái gì nên hiểu đều hiểu.

 

"Long chủ, ở Long tộc."

 

"Vẫn trả nữa." Bên cạnh một tiểu Long nhân khổ .

 

"Vô nghĩa! Long chủ đương nhiên là con của Long tộc , ở Long tộc thì ở , còn mau đón về." Trúc Mặc kìm hỏi.

 

"Không do tộc nhân chúng sinh ." Long Vương u sầu thở dài một tiếng.

 

"Ngươi còn nhớ , Phượng tộc Nữ Đế từng một đoạn nghiệt duyên với ngươi?"

 

Trúc Mặc khẽ nhíu mày, nhớ tới Phượng tộc Nữ Đế, trong lòng xuất hiện cảm giác bất hòa. Lần tấn công Thần giới, y luôn cảm thấy gì đó đúng.

 

"Nàng sinh một cặp long phượng thai. Con gái là Phượng chủ, con trai là Long chủ. Một thai song sinh!"

 

Long Vương đang thì vỗ một cái đầu y, đ.á.n.h khiến đầu Trúc Mặc ong ong.

 

"Ngươi đồ ngu ngốc , thuở đó để ngươi cùng nàng thành hôn động phòng, ngươi cứ nhất quyết cưới cái thứ phàm nhân vớ vẩn . Kết quả phàm nhân mệnh mỏng, phúc sinh hạ bảo bối của Long tộc , còn mất mạng!"

 

"Ta cho phép ngươi hủy báng nàng như !! Đừng trách khách khí!" Trúc Mặc mặt đầy hung khí.

 

Long Vương ngữ khí ngừng , đáy mắt u ám.

 

"Hừ, chỉ thể ngươi phúc khí."

 

"Bỏ mặc Phượng tộc Nữ Đế cần, Long chủ Phượng chủ trở thành con của khác."

 

"Cũng Phượng tộc Nữ Đế rốt cuộc phu thê chi thực với tộc nhân nào, thể một sinh hạ hai vị chủ tử."

 

"Nếu ngày đó Thần giới đại loạn, vô tình thấy đứa bé , chúng còn giấu diếm."

 

"Ngày mai, tộc chúng , liền Phượng tộc đòi ."

 

"Đứa bé đó là rồng, thể ở Phượng Ngô?"

 

"Đó sinh là con của Long tộc chúng !"

 

 

Loading...