Cả Nhà Lén Nghe Tiếng Lòng Ta Mà Tàn Sát Bốn Phương, Còn Ta Chỉ Lo Bú Sữa - Chương 760:--- Long Cân ---

Cập nhật lúc: 2025-10-19 05:08:31
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Ca ca, mau lành …” “Chơi với Cữu Cữu …” Tiểu Cữu Cữu bò bên cạnh ca ca, nàng thể cảm nhận thở của ca ca yếu ớt.

 

Càng lúc càng yếu ớt.

 

Nàng cùng ca ca hoài thai, cùng đời, ngay cả khi còn trong bụng mẫu thể cảm nhận sự tồn tại của đối phương. Sau khi sinh , thể ca ca càng ngày càng kém, Tiểu Cữu Cữu thể đau lòng cho .

 

Nàng thậm chí còn sợ mẫu thương tâm, đêm đến nhân lúc các cô cô ngủ say, nàng một trốn trong chăn thút thít rơi lệ. Nàng thật sự cứu ca ca, nàng ca ca c.h.ế.t.

 

Thanh Phượng thấy dải sáng màu vàng kim , mi mắt khẽ run: “Đây… đây là gì?” Nàng cầm lên xem xét, tay chợt run lên, đó sắc mặt đại biến.

 

“Bệ hạ!” Giọng nàng chút the thé xé gió, nàng đột ngột đậy nắp hộp ngọc , trực tiếp ném ngoài. “Thứ từ ?! Ngươi lấy nó từ ?!” Cô cô sắc mặt nghiêm nghị, trong mắt mang theo vài phần phẫn nộ.

 

Đây… đây là Long Cân!!

 

Trên đó còn khí tức của cái nghiệt chướng !!

 

Chúc Mặc, cái thứ đáng c.h.ế.t đó!! Phượng tộc cùng đội trời chung!

 

Thanh Phượng cô cô nghĩ đến việc Chúc Mặc sự tồn tại của Cữu Cữu và Phượng Cương, một luồng khí lạnh liền dâng lên trong lòng. Trong tâm tràn đầy hận ý và sợ hãi đan xen.

 

Hai đứa trẻ là bảo bối của Phượng tộc, tuyệt đối thể để rơi tay Long tộc!

 

Phượng Cữu Cữu mặt vẫn còn vương lệ, dọa cho run rẩy. Thanh cô cô từ đến nay đều vô cùng yêu thương nàng, từ khi sinh , nàng do Thanh cô cô chăm sóc. Nàng từng thấy cô cô giận dữ đến nhường

 

“Cô cô, Cữu Cữu sợ…” Oa một tiếng, Tiểu Cữu Cữu tức thì òa . Từng giọt nước mắt lớn lăn dài má, nàng sợ hãi cô cô.

 

Phượng Ngô thấy vẻ mặt kinh hoàng của con gái, liền phất tay : “Thanh nhi, ngươi ngoài .”

 

Thanh Phượng mím môi, thấy ánh mắt của Phượng Đế, đành dẫn lui ngoài. Chỉ là mặt vẫn còn đầy vẻ lo âu.

 

Phượng Ngô ôm con gái lòng, nữ nhi của nàng từ khi sinh thể hóa hình, ngây thơ trong sáng, sở hữu một trái tim thuần khiết. “Cữu Cữu, đừng … Cô cô cố ý . Nàng chỉ là quá sợ hãi, sợ ngươi gặp kẻ , sợ mất ngươi…” Phượng Ngô ôm con gái, nhẹ nhàng vỗ về lưng nàng.

 

Năm đó nàng mang bụng bầu nhếch nhác trở về Phượng tộc, Thanh nhi ngày nào đôi mắt cũng sưng húp, suốt ngày nguyền rủa Chúc Mặc, khắp nơi tìm kiếm phương pháp an thai. Cữu Cữu và Phượng Cương đời, Thanh cô cô càng dồn hết tâm tư chúng, dám chút sơ suất nào.

 

“Cữu Cữu …” Cữu Cữu quệt nước mắt, tủi tựa lòng mẫu . Nàng chỉ là hiểu, vì Thanh cô cô thấy vật trong hộp ngọc tức giận.

 

“Cữu Cữu, hôm nay con ngoài gặp ai ?” Phượng Ngô khẽ hỏi, giữa đôi mày tràn đầy vẻ từ ái và dịu dàng.

 

Cữu Cữu mím môi: “Cữu… gặp hắc trùng thúc thúc đó .”

 

“Hắn trông giống ca ca lắm…” Cữu Cữu cúi đầu thấp, bàn tay nhỏ nắm chặt vạt áo một cách căng thẳng.

 

“Hắc trùng” – Phượng Ngô trong lòng khẽ run. Nàng chợt nhớ , Cữu Cữu vô tình rời nhà lạc địa bàn Long tộc, từng tình cờ gặp Chúc Mặc. Tổng cộng, Cữu Cữu chỉ rời nhà hai ! Lần , gặp Chúc Mặc!

 

“Con sợ là kẻ ?” Phượng Ngô khẽ hỏi, Cữu Cữu tuy nhỏ, nhưng lòng phòng cực kỳ nặng.

 

Cữu Cữu nheo mắt , khóe mắt còn vương lệ: “Cữu Cữu … Mỗi gặp , Cữu Cữu luôn cảm thấy thiết.”

 

“Nương, nếu thích, Cữu Cữu sẽ để ý đến nữa.”

 

“Nương mới là quan trọng nhất.”

 

Phượng Ngô khựng , gì. Rồng Phượng vốn là điềm lành của Tam giới, vốn dĩ mối ràng buộc cực sâu, con cái là Long chủ Phượng chủ, là hy vọng của hai tộc. Nàng gặp Chúc Mặc, dường như cũng còn là chuyện bất ngờ nữa.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-len-nghe-tieng-long-ta-ma-tan-sat-bon-phuong-con-ta-chi-lo-bu-sua/chuong-760-long-can.html.]

Nàng giãy giụa thoát khỏi lòng Phượng Ngô, sải những bước nhỏ tiến lên nhặt chiếc hộp gấm. “Có ích cho ca ca ? Ca ca dùng ?”

 

“Cữu Cữu c.h.ế.t, ca ca c.h.ế.t.” Tiểu gia hỏa lộp bộp rơi lệ. Ca ca sắp c.h.ế.t , nàng thể cảm nhận .

 

Phượng Ngô mắt đỏ hoe, đây là Long Cân của Chúc Mặc. Phượng Cương là huyết mạch của , đương nhiên là ích. Hữu dụng hơn bất kỳ thiên tài địa bảo nào. “Có ích. Đây… đây là Long Cân.” Nàng cúi đầu, siết chặt nắm tay.

 

“Long Cân? Nương , quen hắc trùng thúc thúc đó ? Chúng thể đưa về Phượng Ngô Sơn nuôi dưỡng ?” Phượng Cữu Cữu mắt sáng lấp lánh hỏi.

 

Phượng Ngô tâm can khẽ run, đầu , dám thẳng mắt con gái. “Con thích ?” Phượng Ngô khẽ hỏi.

 

Phượng Cữu Cữu lắc đầu: “Tuy chút thiết, nhưng cũng chỉ là thiết mà thôi. Cữu Cữu thiết với nhiều mà, Thanh cô cô, Thải Phượng cô cô, vô cô cô…”

 

“Vậy con, đến Phượng Ngô Sơn?” Phượng Ngô trong lòng chua xót, lẽ nào sức mạnh huyết mạch mạnh mẽ đến ? Cho dù ơn dưỡng dục, đứa trẻ cũng sẽ bẩm sinh cận , thích ư?

 

Phượng Cữu Cữu ưỡn ngực, lý lẽ đầy : “Cắt Long Cân chứ, khi ca ca cần dùng thì cắt một đoạn…”

 

“Cần dùng là lấy, thì sẽ còn lo lắng cho ca ca nữa. Vả , Cữu Cữu thấy hắc trùng thúc thúc đó cũng chẳng giống lành gì…”

Mèo Dịch Truyện

 

“Hắn tự hại c.h.ế.t thê nhi, nghĩ cũng là kẻ trách nhiệm, khí phách.”

 

“Long Cân cứu mạng ca ca, còn hơn xây… phù đồ nữa.” Nàng lắp bắp giải thích.

 

Phượng Ngô…

 

Nước mắt kịp rơi xuống trong mắt nàng, thoáng vẻ buồn .

 

Phượng Ngô lén lau khóe mắt: “Được, chuyện đa tạ Cữu Cữu. Có đoạn Long Cân , A Cương nhất định thể khôi phục một phần thể chất.”

 

con cũng hứa với nương, tự ý rời khỏi bên cạnh nương nữa.”

 

Phượng Cữu Cữu do dự một lát: “Được thôi, mang theo Thanh cô cô cùng ?”

 

Phượng Ngô gật đầu: “Được.”

 

“Cữu Cữu vất vả , Cữu Cữu là đại công thần của Phượng tộc chúng . Đợi ca ca tỉnh , để ca ca đích cảm tạ con ?”

 

Phượng Cữu Cữu đắc ý nhướng mày: “Hừ, ăn hết tất cả đồ ăn vặt của ca ca…”

 

Chẳng mấy chốc, Thanh cô cô định cảm xúc, bước . Nàng Phượng Ngô, xổm xuống, áy náy : “Cữu Cữu, là Thanh cô cô đúng, nên trút giận lên con.” Cữu Cữu của nàng đáng thương , sinh phụ , là do nàng tự lo lắng quá độ, Cữu Cữu sợ hãi.

 

Cữu Cữu rộng lượng xua tay: “Cô cô cần xin , là yêu thương Cữu Cữu, lo lắng cho Cữu Cữu mà.” Nàng hì hì bò trong lòng Thanh cô cô, hôn chụt một cái.

 

Thanh cô cô lòng như tan chảy, trong lòng càng mắng c.h.ử.i Chúc Mặc một trận. Thứ chút trách nhiệm nào.

 

Vì Long tộc mà cưới công chúa Phượng tộc, còn thể coi là nguyên nhân. Vì phụ nữ yêu, cưỡng ép ly hôn với vợ cả, cũng coi là tình nghĩa. đối mặt với vợ phàm nhân sinh con cho , để mặc Long tộc ức hiếp, suýt mất mạng. Vậy thì tính là gì? Rốt cuộc, vẫn chỉ là ích kỷ mà thôi.

 

Nếu Nữ Đế thật sự là phàm nhân, e rằng sớm một thi ba mạng, vĩnh viễn thể trở về nhà.

 

“Cữu Cữu thật chu đáo, là bảo bối nhất thế gian.” Thanh cô cô thương yêu ôm lấy nàng.

 

“Cữu Cữu, con một phụ ?” Bất thình lình, Phượng Ngô đột nhiên hỏi một câu.

 

Dọa Thanh Phượng mày nhíu , lo lắng Phượng Ngô. Phượng Ngô khẽ lắc đầu với nàng, dịu dàng con gái: “Con phụ ?”

 

 

Loading...