Cả Nhà Lén Nghe Tiếng Lòng Ta Mà Tàn Sát Bốn Phương, Còn Ta Chỉ Lo Bú Sữa - Chương 746:--- Sa Vào Ma Giới ---
Cập nhật lúc: 2025-10-19 05:08:16
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lục Triều Triều lắc đầu, vẻ mặt đầy khó . Truy Phong khoanh tay, nhàn nhạt : “Đại nhi tử là của Phật môn, nhị nhi tử cống hiến cho quốc gia , nếu là ngươi, mau về nhà sinh thêm một đứa , còn hơn ở cửa hộ tông thần thú.”
Tĩnh Tây Vương đang đến khép miệng , run rẩy y, nụ mặt chợt cứng . Mãi y mới chợt nhớ , con trai y, còn nữa !!
Trời sập !! Tu hành giống việc khác, hễ nhập định bế quan là mất mấy năm, trời sập !! Tĩnh Tây Vương cũng chẳng màng hộ tông thần thú nữa, vội vàng chạy lên núi.
Lục Triều Triều khỏi đỡ trán: “Ngươi dọa gì chứ, tông môn cách kinh thành chỉ hơn trăm dặm, quanh năm thế nào cũng gặp vài .” Tu hành cũng là đoạn tuyệt tình , cũng thường xuyên nhập thế chứ.
Truy Phong nhướn mày, đắc ý.
Đợi hai về phủ, Truy Phong mới hỏi kỹ: “Ngươi hứa tìm sư phụ cho tông môn, tìm ở đây?”
“Những của Kiếm Tông , mấy kẻ đáng tin, chỉ sợ tìm .” Truy Phong sợ nàng về Kiếm Tông.
Lục Triều Triều nheo mắt, lộ vài phần mỉm, chỉ đầu : “Đây là gì? Đây là cái đầu, khúc gỗ.”
Mèo Dịch Truyện
“Hàn Xuyên vì tìm , e rằng lúc nào cũng giám sát Kiếm Tông.”
“Ta khác để chọn.”
Lục Triều Triều hai tay đan chéo bấm pháp quyết, dường như đang triệu hoán thứ gì đó. Chẳng mấy chốc, mặt xuất hiện bốn luồng vi quang, Tông Bạch, Thịnh Hòa, Nhàn Đình, Tinh Hồi sừng sững mắt.
“Oa, thần cách của các ngươi định hơn vài phần …”
“Ừm, một việc phiền các ngươi…” Lục Triều Triều còn hết lời ngắt lời.
“Chuyện của Triều Triều là phiền phức.” Mấy mắt chứa ý nàng.
Lục Triều Triều mím môi.
“Ta ở nhân gian lập một tông môn, tạm thời để các ngươi dạy dỗ tử ? Mọi việc phức tạp trong tông môn tự quản lý, mỗi ngày các ngươi chỉ cần đến truyền thụ một tiết học là .”
Sư phụ dẫn dắt, tu hành tại bản . Việc tu hành, dựa tự lĩnh ngộ.
Tông Bạch mắt khẽ sáng lên. Y Triều Triều, chợt : “Khoảnh khắc , tựa như trở về quá khứ.” Thế giới , quanh quẩn cũng là một vòng luân hồi.
“Được. Đến lúc đó chúng sẽ hóa hình đến tông môn giảng bài.”
Truy Phong há miệng, , ngươi mời thần minh đến dạy học??? Cái miếu nhỏ thế , mời nhiều thần minh đến !!
Đợi mấy vị thần minh rời , Truy Phong nhỏ giọng : “Lúc nhàn rỗi thể giảng ?” Truy Phong vốn sư phụ chỉ tự mày mò, khoảnh khắc cũng c.h.ế.t tiệt mà động lòng.
“Dĩ nhiên là thể.” Lục Triều Triều buồn y.
“Sư phụ của thần minh ngay mắt ngươi, ngươi hỏi??”
Truy Phong nghiêm nghị đáp: “Ta hỏi ngươi tu hành thế nào, ngươi sẽ cho 1+1=2…”
Lục Triều Triều nghi hoặc y: “Điều sai ?”
Truy Phong lườm một cái, im lặng đầu : “Ta ngay cả 1 là gì còn .”
Lục Triều Triều…………
Nàng chợt nhớ khi Tông Bạch lên núi, nàng bảo Tông Bạch dẫn khí cơ thể. Tông Bạch hỏi thế nào, nàng khoanh chân thiền, hít sâu một , linh khí trời đất sẽ ào ạt kéo đến.
Cuối cùng, Tông Bạch thiền ba ngày, đói đến chỉ còn một thở mà ngất xỉu trong viện. Bằng cách dựa trí óc linh hoạt của , y thành công dẫn khí khi ngất .
Tông Bạch là tử đầu tiên của nàng, tu hành gần như dựa tự mày mò. Mấy tử , nàng chút kinh nghiệm, nhưng nhiều lúc cũng dựa Tông Bạch hỗ trợ.
Thiên tư của Lục Triều Triều, ai cao đến mức nào, chỉ bất kỳ thuật pháp nào mặt nàng, chỉ cần thấy qua một , là thể hảo tái hiện. Trong mắt nàng, tu hành đơn giản như ăn cơm uống nước .
“Thôi , thôi , ngươi cứ Tông Bạch giảng bài là . Dù y giảng bài, nào cũng còn chỗ trống. Ừm, bên ngoài giảng đường tu hành, trồng thêm mấy cây đại thụ .”
Truy Phong hiểu: “Trồng cây gì?”
“Đệ tử nào tranh chỗ thì thể trèo cây chứ.” Lục Triều Triều vẻ mặt thản nhiên .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-len-nghe-tieng-long-ta-ma-tan-sat-bon-phuong-con-ta-chi-lo-bu-sua/chuong-746-sa-vao-ma-gioi.html.]
Nàng từng thấy Tông Bạch giảng bài , trời ạ, cổng chính cũng thể chen vỡ nát.
Truy Phong khẽ động tai: “Trúc Mặc trở về.”
Y xoay mở cửa, Trúc Mặc lập tức đáp xuống, sắc mặt chút khó coi.
“Phụ thế nào?”
Trúc Mặc trán đầy mồ hôi lạnh, hít sâu một : “Nơi giao giới giữa Ma giới và Nhân gian, vì vết nứt càng sâu, đêm qua ma binh đột kích, Dung tướng quân…”
“Dung tướng quân may rơi xuống Ma giới, đến nay bặt vô âm tín, chắc hẳn tin tức sẽ sớm truyền về kinh thành.”
Mấy năm nay Bắc Chiêu những tu sĩ thuộc về , tuy còn non yếu, nhưng cũng là một khởi đầu tồi.
Lục Triều Triều khẽ nheo mắt , nhanh liền mở . Từ khi mệnh bài của Dung Triệt xuất hiện vết nứt, nàng chuẩn sẵn tâm lý.
Nàng bước nhanh khỏi phòng, còn đến viện của mẫu , thấy một tiếng kinh hô. Lục Triều Triều nhanh chóng bước , liền thấy Hứa Thời Vân ngủ trưa xong đang kinh hồn bạt vía dậy giường. Đăng Chi đang nhỏ giọng an ủi nàng .
“Triều Triều, gặp ác mộng .”
“Mơ thấy phụ ngươi gặp chuyện.” Hứa Thời Vân mồ hôi đầm đìa.
“Không, đúng, phụ ngươi nhất định xảy chuyện .” Hứa Thời Vân vội vàng xuống giường, thứ trong mộng quá đỗi chân thực.
Ngoài cửa phòng tiếng bước chân dồn dập, nha ở cửa bẩm báo: “Trong cung gấp rút triệu phu nhân nhập cung.”
Hứa Thời Vân hình lay động, suýt chút nữa ngã xuống đất.
“Mau, mau, nhanh chóng nhập cung.” Hứa Thời Vân tim đập thình thịch, nỗi bất an ngày càng nặng nề.
Nàng ngay cả bộ cũng thấy chân mềm nhũn.
Trong phủ nhất thời lo lắng yên, mây sầu bao phủ phía nhà họ Lục.
Hứa Thời Vân đến tối mịt mới khỏi cung, khi ngoài kiệu nhỏ trực tiếp đưa nàng phủ, dừng ở cửa. Đăng Chi mặt tái nhợt đỡ nàng , thể thấy rõ Hứa thị hai mắt đỏ hoe, bao lâu.
Lục Nghiên Thư và Lục Nguyên Tiêu sớm nhận tin tức, từ sớm chờ đợi trong phủ.
“Nương… khỏe ? Có cần để thái y xem , giờ đang chờ ở ngoại viện.” Lục Nguyên Tiêu cẩn thận đỡ mẫu xuống kiệu.
Chuyện Dung Triệt gặp nạn tạm thời còn dám lộ ngoài. Thứ nhất là Dung lão thái thái tuổi cao, chịu nổi kinh sợ. Thứ hai, e rằng bá tánh cũng sẽ gây bất an.
Hứa Thời Vân vô lực khoát tay, ngẩn đại đường lâu.
Ma giới, là tồn tại tàn bạo nhất, nhân tính. Thiên niên vẫn luôn là mối lo lớn trong lòng Thần giới.
Dung Triệt chỉ là một phàm nhân…
“Nương…” Lục Nghiên Thư lên tiếng.
“Nương, con đến biên giới xem .” Lục Triều Triều nhanh hơn một bước .
Hứa Thời Vân đột nhiên ngẩng đầu: “Không ! Tuyệt đối !”
Nàng nắm c.h.ặ.t t.a.y Triều Triều, đè nén nỗi sợ hãi trong lòng: “Triều Triều, ngay cả Thần giới cũng mất thiên niên mới thu phục Ma giới. Con một một , nương con mạo hiểm.”
“Huống hồ Thần giới còn đang truy tìm tung tích của con, chỉ cần để lộ một chút dấu vết…” Nàng rùng một cái.
“Tất cả nhắc đến nữa.”
Lục Triều Triều mím môi: “Chẳng lẽ cứ để cha một ở Ma giới ?”
Hứa Thời Vân cố nén nước mắt, tình cảm nàng với Dung Triệt dù sâu đậm đến mấy, cũng con cái lấy mạng đ.á.n.h đổi.
Đêm đến, Lục Triều Triều thấy tiếng khóa cửa khe khẽ từ bên ngoài. Trong lòng khỏi thở dài.