Cả Nhà Lén Nghe Tiếng Lòng Ta Mà Tàn Sát Bốn Phương, Còn Ta Chỉ Lo Bú Sữa - Chương 721:--- Sinh ra một con trùng ---

Cập nhật lúc: 2025-10-18 23:44:59
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Thế nào? Sống c.h.ế.t đều do các ngươi nhà họ Diêu định đoạt ?”

 

“Chưa từng thấy kẻ sĩ nào vô liêm sỉ đến thế!”

 

“Sáng nay, nhà họ Diêu các ngươi còn trò ở Nữ Học, cứ khăng khăng tử bế môn của Thánh nhân là vãn bối trong tộc . Hừ...” Nước bọt đều nhổ lên mặt nhà họ Diêu.

 

“Ta hỏi , chính thức đáp lời, tuy cùng họ Diêu, nhưng với nhà họ Diêu Tây Hà các ngươi, chút liên quan nào! Bớt trèo cao!”

 

“Thật là mất mặt kẻ sĩ!”

 

Ánh mắt ghét bỏ và khinh thường của đám đông vây xem khiến nhà họ Diêu cúi đầu dám ngẩng lên.

 

Ôm mặt vội vã bỏ chạy.

 

Quay đầu từ xa, Diêu Tĩnh Nghi, từng mong đợi họ cho một lời đáp , một chút ấm áp, giờ đây vây quanh, đón ánh sáng, càng lúc càng xa.

 

Tiếng nức nở của nhà họ Diêu ai quan tâm, ngược còn thấy hả hê vô cùng.

 

Thiện Thiện quỳ đến tê cứng đầu gối, bụng sôi ùng ục.

 

Hứa Thời Vân mở lời, ai dám lén lút đưa đồ ăn cho thằng bé.

 

“Cha, cha thật cốt khí!” Thiện Thiện bĩu môi, tức giận tố cáo.

 

Dung Triệt quỳ thẳng tắp, hờ hững liếc thằng bé một cái: “Cốt khí? Cần cốt khí gì? Năm đó giữ cốt khí, kết quả lão quang côn ba mươi mấy năm, bỏ lỡ yêu nhất, khiến nàng uổng phí bao năm tháng.”

 

“Hơn nữa, cốt khí là để đối ngoại, ai bảo con đối với nhà?”

 

“Nên mềm mỏng thì mềm mỏng, mặt phu nhân cần gì cốt khí.” Ngay cả thể diện cũng cần.

 

Thiện Thiện mặt đầy oán niệm, cha lừa .

 

Không thể dựa , thể dựa

 

Lục Triều Triều trốn trong góc trộm, Thiện Thiện đúng là “phu nhân và quân lính đều mất” .

 

Truy Phong nhàn nhã dựa tường: “Dung tướng quân sợ vợ cả thành đều , dám tin, Dung tướng quân thể bảo vệ mặt Hứa phu nhân?”

 

“Hứa phu nhân tát một cái, còn thể nhân cơ hội l.i.ế.m tay nàng.”

 

Nói xong, Truy Phong đột nhiên bịt miệng .

 

Thấy Lục Triều Triều dường như thấy, lén tát một cái, cái miệng thối , tiểu chủ tử còn tới bảy tuổi .

 

Yêu Vương cũng từng là kẻ bất cần đời, nhưng từ khi bầu bạn cùng Lục Triều Triều trưởng thành, cực kỳ chú ý lời cử chỉ.

 

Đợi Lục Triều Triều nhà nghỉ ngơi, về phía Trúc Mặc đang canh gác ngoài cửa.

 

“Ngươi cứ thất thần cả ngày thế , bây giờ!”

 

“Chúng đều trở về Bắc Chiêu, nàng một cô đơn ở Đông Lăng…”

 

“Ta, hỏa táng nàng và hài tử mang về.” Trúc Mặc do dự lâu, nhưng vẫn hành động.

 

Truy Phong mồ hôi lạnh sắp nhỏ giọt.

 

“Nàng chuyện gì đại nghịch bất đạo ? Hành động của ngươi, trong phàm nhân gọi là tỏa cốt dương hôi. Nếu A Ngô linh hồn trời, e rằng cũng thể nhắm mắt.”

 

“Huống hồ, nàng còn thai nhi trong bụng. Đến cả mắt cũng từng mở , còn từng thế giới . Ngươi hỏa táng nàng , A Ngô nhất định sẽ tức giận.”

 

“Đông Lăng phong cảnh đẽ, nàng thích, cứ để nàng ở đó .” Truy Phong cẩn thận .

 

Bây giờ thể đào lên , bên trong là một cỗ quan tài rỗng!

 

Trúc Mặc mặt đầy cay đắng: “Thôi , là hồ đồ.”

 

“Dạo , ngày đêm yên, nhắm mắt là thấy A Ngô đôi mắt đẫm m.á.u , một lời nào…” Trúc Mặc gần như dám nhắm mắt, ngay cả thở cũng mang theo nỗi đau nhói.

 

“Rồi chuyện sẽ qua thôi.” Truy Phong khẽ khàng khuyên nhủ, nhưng trong lòng lẩm bẩm, tính hài tử mấy tháng nhỉ?

 

Trúc Mặc vốn cần an ủi, chỉ là trong lòng bức bối khó chịu nên mới thôi.

 

“Đêm nay ngươi và đổi phiên trực ? Ta về Long tộc một chuyến.” Tuy A Ngô c.h.ế.t, nhưng lập một y quan trủng cho nàng.

 

Truy Phong phất tay: “Ngươi cứ .” Là một kẻ cô độc, mỗi ngày đều rảnh rỗi.

 

Trúc Mặc cảm ơn lặng lẽ rời .

 

Khi trở về Long tộc, kinh động bất cứ ai.

 

Long Quật là nơi Long tộc chôn cất tộc nhân từ xưa đến nay, lão Long canh giữ ở cửa cảm nhận khí tức, vén mi mắt một cái.

 

“Tiểu Thái tử, mỗi tộc nhân đều lấy việc chấn hưng Long tộc nhiệm vụ của . Điện hạ đừng nên hành động bồng bột…”

 

“Hãy mềm mỏng với Bệ hạ một chút, về nhà .” Lão Long khẽ thở dài.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-len-nghe-tieng-long-ta-ma-tan-sat-bon-phuong-con-ta-chi-lo-bu-sua/chuong-721-sinh-ra-mot-con-trung.html.]

“Nhị trưởng lão cần khuyên nữa, Trúc Mặc hiểu.”

 

Hắn bước Long Quật, Long Quật tối om, xung quanh vô cùng âm lãnh. Long tộc da dày thịt béo, để ý.

 

Trúc Mặc chọn một vị trí , liền tự đào từng nhát.

 

Hắn dùng móng vuốt khắc lên bia đá, Mộ của A Ngô và Trúc Mặc.

 

Mộ hợp táng.

 

A Ngô hợp táng với , Trúc Mặc chỉ đặt một bộ y phục nàng từng mặc trong đó.

 

Hắn lặng lẽ y quan trủng, vẻ mặt cô đơn.

 

Khi rời , lúc gặp Bạng Tinh đang nâng một cái túi gấm chơi đùa. Bạng Tinh vốn là tính nóng nảy, giờ khắc thấy , liền giấu cái túi gấm lưng: “Điện hạ.”

 

Cái túi gấm màu sắc , nàng thích.

 

túi gấm cấm chế, nàng mở .

 

Trúc Mặc để ý, chỉ đầu Long Cung một cái. Rồi chút do dự rời .

 

Đột nhiên…

 

Bên tai truyền đến một tiếng hót trong trẻo dễ .

 

Mềm mại, ngọt ngào mang theo vài phần non nớt.

 

Trúc Mặc ngẩn , liền thấy tiểu Bạng Tinh nhanh chóng nghênh đón: “Tiểu công chúa Phượng tộc…” Bạng Tinh kích động đỏ bừng mặt, giơ tay lớn tiếng kêu.

 

Từ xa, Trúc Mặc liền thấy một luồng lửa bay tới.

 

Hắn né tránh kịp, luồng lửa liền va thẳng lòng .

 

Mềm mại, lông xù, ngay cả Trúc Mặc cũng nhịn mềm lòng.

 

“Ôi…” Tiểu Phượng Hoàng kêu một tiếng “ôi”.

 

Tiểu Phượng Hoàng giãy dụa bay khỏi lòng , lông vũ vẫn là những sợi lông mềm mại non nớt, vỗ cánh, bay lảo đảo như đứa trẻ phàm trần tập . Đôi mắt trong suốt đến tận đáy, Trúc Mặc đôi mắt đó, ngẩn .

 

Trong lòng Trúc Mặc trống rỗng, tựa như cả trái tim đều trống hoác.

 

“Tiểu công chúa, lén mở kết giới xuất sơn . Để Phượng Đế , phạt !”

 

“Thật kỳ lạ, kết giới nhà ngươi kiên cố như thành vàng, mặt ngươi như giấy vụn.”

 

Bạng Tinh thành thạo lấy từ túi trữ vật mấy món ăn vặt, xé thành miếng nhỏ từng chút một đút cho tiểu Phượng Hoàng.

 

Long tộc và Phượng tộc từ khi sinh thể bay, thể chuyện.

 

Chỉ là, thời gian hóa hình tùy thuộc tu vi.

 

Tiểu Phượng Hoàng giọng non nớt, giọng điệu chuyện như ca hát: “Nương đ.á.n.h , đ.á.n.h …”

 

“Đánh ca ca…”

 

Bạng Tinh lập tức lén lút ghé sát : “Lời đồn nương ngươi sinh song sinh, mà là thật ?”

 

Tiểu Phượng Hoàng chỉ cúi đầu mổ thức ăn, nửa lời cũng thèm đáp.

 

“Còn , cha ngươi là phàm nhân, đứa trẻ giống cha, sinh yếu ớt, nương ngươi giấu cho ngoài ?” Bạng Tinh và tiểu Phượng Hoàng gặp vài , nên thường đợi ở đây.

 

“Tam giới còn đồn, cha ngươi cũng thể là Ma tộc.”

 

“Cũng , cha ngươi là một vị đại năng nào đó của Phật giới.”

 

“Rốt cuộc ai là cha ngươi?” Tam giới tranh cãi ngừng, nhưng ai tìm thấy chút manh mối nào.

 

“Ôi chao, chỉ tiếc là ai đó nhà phúc khí.” Bạng Tinh còn liếc Trúc Mặc một cái.

 

Trúc Mặc chớp mắt tiểu Phượng Hoàng, đây là… tiểu Phượng Hoàng bay dịp năm mới ?

 

Con của tiền thê… ?

Mèo Dịch Truyện

 

Lời dứt, xa xa hai đạo ánh sáng rực rỡ hạ xuống, tiểu Phượng Hoàng liền oa oa la: “Thanh Phượng cô cô, Hồng Phượng cô cô, đừng cho nương …” Nói xong, liền nhanh chóng cùng hai rời .

 

Khi rời , còn quên đầu: “C.h.ế.t …”

 

“Cha c.h.ế.t …” Tiểu Phượng Hoàng khắp nơi với rằng cha ruột c.h.ế.t.

 

Còn về ca ca, ừm…

 

Nương cho , lẽ vì quá xí chăng…

 

Ca ca cánh, cũng lông đuôi xinh .

 

Nàng hiểu, tại nương xinh sinh một con sâu!

Loading...